Nguồn: EbookTruyen.VN
Editor: UniirrSáng sớm hôm sau, bác sĩ tới kiểm tra đôi mắt của Khương Muội thấy không có việc gì, Khương Hân đi làm thủ tục xuất viện.
Khương Muội gọi điện cho ba mẹ Khương nói mình không có việc gì, lập tức liền trở về, bọn họ không cần lại đây.
Ra khỏi bệnh viện trực tiếp mang theo Khương Hân đi ăn sáng. Khương Muội ngồi một cái bàn có ánh sáng chiếu vào, một bên cầm đũa kẹp bánh bao, một bên cùng Khương Hân nói: “Tính mạng của em cũng lớn, nếu chị bị mù, Khương Nhị ngốc đến nuôi chị cả đời.”
Khương Hân cúi đầu uống cháo “Do chính chị tạo nghệp.”
Khương Muội trừng đôi mắt “Em làm phản rồi, dám tranh luận?”
Đối mặt với Khương Muội thô bạo không nói lý, Khương Hân bĩu môi, tiếp tục cúi đầu uống cháo.
Khương Muội nhìn cô, đột nhiên hỏi: “Em còn chưa nói rõ, rốt cuộc em chế biến bình xịt hơi cay để làm gì?”
Sự tình kiếp trước không thể nói ra, Khương Hân trả lời cô ấy: “Làm chơi.”
Khương Muội nhìn chằm chằm cô, nhớ tới hai ngày này Diệp Mạn cũng không xuất hiện, cảm thấy quái dị, tiếp tục hỏi: “Như thế nào? Có người khi dễ em? Diệp Mạn đâu? Hai bọn em không phải tâm liền tâm thận liền thận, cả ngày dính cùng nhau sao?”
Chuyện cùng Diệp Mạn tuyệt giao, Khương Hân không tính toán dấu diếm, hai nhà sớm muộn cũng sẽ biết. Hơn nữa ở trong mắt nhà trường, quan hệ của các cô chấm dứt cũng chỉ là con nít chơi đồ chơi, sẽ không quan tâm.
Khương Hân ngẩng đầu, duỗi tay kẹp bánh bao “Tuyệt giao.”
Nghe thấy câu trả lời này, Khương Muội giật mình, đáy mắt tràn đầy không thể tin được “Hai em có thể tuyệt giao?”
Quả thực như nghe được chuyện không thể tưởng tượng, cô vẫn luôn cho rằng hai đứa này còn muốn sống với nhau cả đời. Lại cực đoan một chút, cảm giác đều có thể gả cùng một chồng, hoặc là trực tiếp làm bách hợp.
Khương Hân cắn bánh bao nhìn cô ấy, không muốn nói chuyện, nhai xong nuốt xuống mới gật đầu “Dạ.”
Khương Muội mỗi lần xem Khương Hân ăn cái gì đều cảm thấy đặc biệt ngon, nhưng nhìn đồ ăn vào trong miệng mình lại không ngon như vậy, cô ấy buông đũa, tò mò chuyện Khương Hân cùng Diệp Mạn tuyệt giao, nhưng là người đứng xem, cố ý bày ra bộ dạng không cảm thấy hứng thú, ngữ khí bình đạm hỏi: “Phát sinh cái gì? Đột nhiên tuyệt giao? Em ấy không để ý tới em?”
Khương Hân tiếp tục ăn bánh bao, lắc đầu “Em không để ý tới cậu ấy.”
À……
Đôi mắt Khương Muội hơi mở lớn “Khương Nhị ngốc đột nhiên có tiền đồ.”
Khương Muội vẫn luôn gọi Khương Hân là Khương Nhị ngốc, chính là cảm thấy cô cùng ngốc tử giống nhau. Tính tình mềm mại, đặc biệt dễ nói chuyện, không cự tuyệt người khác. Cùng Diệp Mạn ở chung, hơn phân nửa đều là cô có hại.
Đương nhiên, Khương Hân không giống Khương Muội, trong tình bạn lại so đo có hại hay không có hại, tựa như cô cũng không so đo chuyện tình chị em có hại hay không, cho nên rất ít chuyện có thể kích thích đến cô. Có thể kích thích cô làm cho cô trực tiếp cùng Diệp Mạn tuyệt giao, khẳng định là sự tình rất nghiêm trọng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Edit - Trọng Sinh ] Gả Cho Cha Nuôi Của Giáo Bá - Thư Thư Thư
Tiểu Thuyết ChungTên Việt: Gả cho giáo bá bệnh trạng dưỡng phụ Tên Hán Việt: Giá cấp giáo bá đích bệnh thái dưỡng phụ Tác giả: Thư Thư Thư Editor: Uniirr Số chương: Chưa hoàn thành Giới thiệu: Trọng sinh về năm mười bảy tuổi, nhìn thấy ánh nắng chiếu vào phòng học...