45

751 62 1
                                    

Sáng ngày hôm sau , Tiêu Chiến mệt không nhấc nổi một ngón tay , thật chứ không ngờ được Vương Nhất Bác lại sung sức như vậy , rõ ràng mới tai qua nạn khỏi vậy mà không biết tiết chế chút nào.

Cuối cùng vẫn là đến khi mặt trời lên tới đỉnh y mời rời khỏi giường , vừa rời giường hắn đã đem sẵn bữa sáng tới không phải là bữa trưa mới đúng. Ăn xong Tiêu Chiến liền thương lượng chuyện mà Vũ Quy nói cho hắn nghe.

Vương Nhất Bác mày nhăn lại :"ý của huynh là phụ hoàng hiện tại không phải là phụ hoàng ?"

Tiêu Chiến gật đầu :"có khả năng cao chính là như vậy , điều này có lẽ Vũ Quy biết rõ hơn"

Vương Nhất Bác gật đầu không hỏi nữa. Cả hai đều biết sự nghiêm trọng trong chuyện này cao tới mức nào.

" Tiểu sư thúc cứu với " Uông Trác Thành đột nhiên xuất hiện , vừa thấy y đã chạy vèo vào kể lể :"mau mau , sư thúc mau khuyên sư phụ ta đi"

Chỉ khi quay về đây mới nghe Uông Trác Thành và Tuyên Lộ gọi y là sư thúc mà hiển nhiên hiện tại đang cầu cứu , Tiêu Chiến hỏi :"có chuyện gì vậy ?"

Uông Trác Thành sầu não không thôi :"sư phụ vì muốn thành quả của chúng ta tốt lên mà từ sáng tới giờ rền luyện khắc nghiệt quá à , khó khăn lắm ta mới trốn được chút ngươi mau tới khuyên hắn đi"

Tiêu Chiến nghe cái lí do này thì dở khóc dở cười :"ngươi cũng biết sư thúc của ngươi đánh không lại sư phụ ngươi đi"

Uông Trác Thành thở dài :"còn hơn là không có ai khuyên bảo , hơn nữa chỉ có ta là phải chịu huấn luyện này còn a tỷ của ta thì thảnh thơi trò chuyện cùng với mấy vị sư tỷ khác đâu"

Tiêu Chiến trêu chọc :"ngươi làm nữ nhi có lẽ cũng sẽ hưởng đãi ngộ như vậy đó"

Uông Trác Thành :"được rồi đừng có trêu ta nữa mà , thôi thôi ta phải quay về có lẽ sư phụ sắp kiểm tra rồi"

Nói xong liền vội vàng chạy đi , xem ra sự uy nghiêm của Giang Trừng trong lòng Uông Trác Thành không đơn giản.

Không bao lâu sau trong phòng lại xuất hiện Giang Trừng , Tiêu Chiến thở dài :"sư huynh có thể đừng nhìn chằm chằm Nhất Bác như vậy a"

Vương Nhất Bác bị nhìn nãy giờ trong lòng phát mao thầm nghĩ người nhà y đều là những kẻ đáng sợ , nhìn cái thứ trên tay toé ra lửa điện nãy giờ là đủ hiểu.

Giang Trừng thu hồi tầm mắt nhấp một ngụm trà nói :"khả năng chiều tối các đại gia tộc và môn phái nhỏ sẽ tới đây ngươi chuẩn bị phụ giúp ta chút"

Tiêu Chiến ngạc nhiên :"họ tới làm gì ?"

Giang Trừng :"năm nay tổ chức ở sau núi Liên Hoa Ổ"

Tiêu Chiến hiểu ra gật đầu :"ra là vậy , được thôi mấy chuyện nhỏ nhặt này ta lo được"

Thấy chuyện đã xong mà sư huynh vẫn còn ngồi đó Tiêu Chiến đành tốt bụng nhắc nhở :"sư huynh có phải huynh nên đi rồi ?"

Giang Trừng lắc đầu đạm nhiên nói :"không vội"

Tiêu Chiến :"...." Nhưng mà ta vội.

[ BJYX / Hoàn ] Vương phi là nam !?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ