Đại thiếu gia Park Chaehyun tính tình không khác appa của mình, ngoài nóng trong lạnh, lúc nào cũng hiền hòa dễ nói chuyện, nhưng ai động đến em gái anh thì anh sẽ lộ bản chất thật ra ngoài. Ban đầu anh đã rất cố gắng để sống cuộc sống bình thường, thế mà sau một lần đánh nhau trên trường, mong muốn này tan thành mây khói. Anh bắt đầu lén lút cùng appa mình đi huấn luyện để thừa kế Park gia.
Nhị thiếu gia Park Jihoon thông minh lanh lợi, là một đứa trẻ tốt bụng dễ nói chuyện. Bình thường nếu trong nhà xảy ra chuyện gì, cậu sẽ ra mặt giảng hòa, tìm cách giúp họ giải quyết vấn đề một cách nhẹ nhàng nhất có thể.
Tam thiếu gia Park Jinyoung trời sinh hút gái, tính tình tùy hứng phóng khoáng, ở bên ngoài náo loạn rung trời rung đất. Ngoại trừ mẹ và em gái, không ai có thể quản được cậu.
Về phần em út Park Jiyoung sống trong sự bảo bọc của cha mẹ và ba người anh thì đích thị là tiểu công chúa quậy phá, so với Park Jinyoung còn khó bảo hơn. Bởi vì từ trên xuống dưới, già trẻ lớn bé trong Park gia, không ai dám động vào một sợi tóc của cô bé!
Ra ngoài có xe sang đưa đón, vệ sĩ túc trực 24/24, muốn cái gì thì có cái đó. Bởi vậy, càng lớn thì Jiyoung càng hiếu động.
...
Năm Jiyoung mười tuổi...
“Thiếu gia, tiểu thư trèo tường ra ngoài rồi!”
“Đã cho người đi tìm chưa?” Chaehyun nhìn tập tài liệu trên tay, cảm thấy thật nhức đầu. Vì cách nhau mười hai tuổi nên khi con bé bắt đầu trưởng thành, anh cũng đã phải một tay gánh vác công ty của appa, không có nhiều thời gian để quan tâm đến nó.
“Nhị thiếu gia đang hướng dẫn mọi người đi tìm ở những nơi tiểu thư hay đến.”
Chaehyun bình tĩnh hỏi:
“Park Jinyoung đâu?”
“Tam thiếu gia… Đi xem đua xe rồi.”
Nghe đến đây, khóe môi của Chaehyun giật khẽ. Hai đứa em này thật sự là không có một chút an phận nào, ba bữa một lần trốn khỏi sự giám sát của vệ sĩ. Cũng vì muốn bọn họ an toàn nên cha mới cho vệ sĩ đi theo, thế mà hai đứa nhóc này không chịu hiểu, còn cho rằng như vậy rất vướng víu.
Tin tức tiểu thư mất tích truyền ra khiến cả Park gia xôn xao, bọn họ đã canh chừng cẩn thận, nhưng ai biết được vị tiểu thư kia có thể một mình trèo tường rời đi chứ? Bên trong Park gia nhiều bẫy rập mà không một cái nào phát động, nghĩa là cô bé đã tắt hết chúng trước khi đi, hoặc tránh được tất cả. Có lẽ là vế trước, chứ đời nào mà tránh nổi đám bẫy vô hình chứ?
Trong lúc cả nhà rối rít tìm người, Jiyoung đang vui vẻ chạy trên đường lớn, mái tóc dài chấm vai bị gió cuốn tung lên, xinh đẹp đáng yêu biết bao.
Một người đàn ông thấy cô bé ngơ ngác đi lung tung thì mon men đến gần bắt chuyện:
“Cô bé, cháu bị lạc à?”
Đôi mắt to tròn của Jiyoung chớp hai cái, sau đó long lanh nước gật gật đầu.
“Để chú đưa cháu về nhà? Nào, xe của chú ở bên này.”
BẠN ĐANG ĐỌC
[ CHAENNIE ] ( Ver ) : Tổng Tài Đại Ác Muốn Cắn Tôi
FanficTác giả : Nhược Mộng Nguồn : NovelToon Văn án : Jennie vô tình nhặt được một người phụ nữ bên bờ biển, từ đó về sau người trong làng không ai không biết cô có một người chồng ngốc rất soái. Một ngày, hai người vì biến cố mà lạc mất nhau, cô lặn lộ...