🥦Giả Làm Người Yêu

1.4K 87 0
                                    

Hôm nay cả công ty của cậu ai cũng ở trong tình trạng khủng hoảng lý do là vì vị chủ tịch đáng kính của họ có chuyện không vui, tất cả các dự án mới và cũ của công ty đều phải hoàn thành trong ngày nếu không tất cả mọi người trừ phân nửa tiền lương. Họ đều đang đau đầu tất bậc hoàn thành công việc. Riêng vị thư ký đáng quý của chủ tịch chỉ ngồi ở bàn trực điện thoại. Cái loại phân biệt đối xử gì đây? Cậu có ngỏ lời sẽ đi giúp mọi người, nhưng vị chủ tịch đáng kính lại triệu hồi mọi người đến phòng họp và giao cho họ cả một lời tuyên ngôn khẳng định sự cao quý của cậu trong công ty

-Trợ lý Han anh mau đọc đi

Anh đưa cho trợ lý Han một tờ giấy khá nhỏ với nội dung khá ngắn nhưng khiến người nghe rơi vào trạng thái bàng hoàng đến mức bật ngửa, còn người nào yếu đuối sẽ nhập viện do tình trạng hoảng loạn của sự ngỡ ngàng.

-Toàn bộ nhân viên trong công ty nghe rõ về làm theo, thư ký Prem là thư ký riêng của chủ tịch. Bất kỳ ai nhận sự giúp đỡ của thư ký Prem đuổi việc ngay lập tức.

-Nhưng nhưng mà chủ tịch anh có thể nào cho chúng tôi thêm thời gian hoàn thành các dự án mới và cũ của công ty chứ ạ

-Đúng rồi đó ạ, chứ ngày hôm nay dù có tăng ca thì vẫn không kịp được ạ

Mọi người trong công ty cùng đồng loạt lên tiếng xin chủ tịch của họ cho thêm thời gian hoàn thành công việc. Bọn họ cảm thấy mình thật quá tội nghiệp a

-Hai ngày không trả giá thêm, tan họp.

Nói rồi anh đứng dậy bỏ đi để lại mọi người khóc ròng trong lòng. Thiên a người ngó xuống mà coi, ai làm gì mà vụ chủ tịch của chúng tôi lại trở nên như thế vậy. Cậu theo anh trở về phòng mà không dám nói gì, chắc cậu phải hỏi xem anh có chuyện gì thôi, nhìn mọi người vất vả như vậy cậu thấy tội mọi người quá.

-Chủ...chủ tịch tôi có chuyện muốn hỏi.

-Em cứ nói

Anh tay phê duyệt hồ sơ không nhìn cậu mà trả lời

-Anh có chuyện gì khó chịu phải không? Tôi thấy anh ngày hôm nay không vui lắm.

-Em quan tâm tôi sao

Anh dừng tay ngước mặt lên hỏi cậu

-Tôi chỉ là...

Cậu bắt gặp ánh mắt anh nhìn mình thì đỏ mặt ngại ngưng mà lắp bắp

-Sao vậy, thư ký Prem ngại rồi à. Em qua đây tôi nói em nghe

Anh xoay ghế xích ra vỗ vỗ lên đùi mình ám chỉ muốn cậu qua đó ngồi. Cậu vừa ngượng vừa tức nhưng vì mọi người phải nhịn a. Cậu ngoan ngoãn đi qua phía anh thì bị anh kéo hẳn lên người mình

Chủ Tịch Đừng Đùa Nữa Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ