Chương 33: Đêm tối vô tận

145 1 0
                                    

Cuối cùng, nhìn đến dòng tin nhắn chói mắt trong điện thoại, An Kinh Vĩ tùy tiện ném điện thoại qua một bên, buông chân Dịch Dao, đè xuống bụng nhỏ một bên làm nhục bộ ngực tròn trịa xinh đẹp, một bên nặng nề như máy đóng cọc mà ma xát trừu đỉnh.

Thân là con mồi của anh vậy mà dám nhàn nhã cùng cái a miêu cẩu kia chơi đùa, đây là kháng nghị anh chơi không đủ dụng tâm sao? Hay là...... ám chỉ anh không đủ thỏa mãn cô đây mèo nhỏ dâm đãng?

"Quá, a ....... Quá sâu ......  Cầu anh....."

"Cầu tôi? Tôi là ai?"

"Ân——a!" Người đàn ông đột ngột tiến sâu khiến cô vừa hoảng sợ vừa tức giận.

"Tôi không có tên sao?"

".......Kinh, Kinh Vĩ......"

"........"

An Kinh Vĩ có vẻ vẫn không hài lòng, ôm Dịch Dao ngồi dậy, nâng mông cô lên cao rồi mạnh mẽ ấn xuống, rồi lại thay đổi đường đi mà tiến vào.

"A a ——" cúc huyệt đột nhiên bị cắm như thế buộc cô phải nhanh trí, Dịch Dao bắt lấy anh tấm lưng rộng lớn và dựa vào vai anh, kiều mị nói: " Vĩ! Vĩ! ..... Trướng quá...... Ư....Cắm phía trước được không anh? Tiểu dâm huyệt thật ngứa..... Thật muốn, côn thịt lớn tới cắm, a....."

"Yên tâm, hai cái tiểu dâm huyệt tôi sẽ đúc no." Trên gương mặt tuấn tú An Kinh Vĩ không kiềm chế được ý cười nhàn nhạt, bàn tay nâng khuôn mặt nhỏ lên, môi lưỡi cường thế mà chặn lại âm thanh rên rỉ dâm mị, hôn đến suýt chút nữa cô ngất đi.

Một ngày mới sắp bắt đầu nhưng đêm vẫn còn dài vô tận.
....

Ngày 12 tháng 11, cuối tuần, bầu trời chuyển từ mưa nhỏ đến mưa vừa.

Giữa trưa, vừa vào cửa chung cư của Tùy Nhược Thủy, Dịch Dao liền ngã lưng lên sô pha hôn mê, cho đến khi gió lạnh thổi vào phòng khách đem cô lạnh tỉnh, cô chịu đựng một thân đau nhức bò dậy thu dọn quần áo, đóng cửa sổ.

Gió thu lạnh lẽo thổi vào, ngay cả trái tim cũng bị kích thích mà hơi phát đau nhưng cuối cùng đầu óc cũng thanh tỉnh rất nhiều.

Hít một hơi thật sâu, Dịch Dao đi vào bếp, lấy mì sợi và trứng trong tủ lạnh ra chuẩn bị nấu mì trứng cà chua mà lại phát hiện không còn cà chua. Cô liền biết, loại cà chua nhỏ này có thể  trực tiếp ăn sống thế là tiểu tử kia không chừa lại một quả nào.

Dịch Dao chờ nước sôi mới cho mì vào nồi, liền nghe thấy tiếng chìa khóa mở cửa, nhìn mì sợi trong tay cô đơn giản là bỏ vào nồi.

"Anh không lái xe trở về sao? Làm sao lại ướt nhẹp như vậy? Ui ui ui! Đừng ném loạn! Đưa tôi đưa tôi "

Thấy Tùy Nhược Thủy 'ướt như gà bị rớt nồi canh' giống nhau, về đến nhà liền cởi quần áo ướt ném lên sô pha, Dịch Dao sợ tới mức chạy ba bước thành một bước lướt nhanh qua ngồi xổm xuống chụp lấy cái áo.

Ba giây sau quần dài ướt đẫm còn mang theo nhiệt độ cơ thể trực tiếp bay thẳng lên đầu cô.

"......" Bất đắc dĩ mà nhìn người đàn ông khỏa thân đi vào phòng tắm, Dịch Dao  lắc đầu, sờ sờ trong quần, ,thuần thục [1] lấy ra quần lót tam giác, đi ra ban công.

Đường cong quy tắc ngầmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ