"Xin chào các bạn, mình tên là Momozuka Tenki..." Tenki mở lòng bàn tay ra, nhíu mày nhìn vào mấy dòng chữ ghi trên đó xong mới ngẩng đầu lên tiếp tục nói, "Mình còn nhiều khuyết điểm, mong các bạn sau này giúp đỡ nhiều hơn."
Màn giới thiệu giả trân của Tenki vậy mà cũng được mấy bạn trong lớp hoan nghênh, nó như thế thuận lợi vượt qua ải tạo ấn tượng tốt trước bạn học trong lớp. Mọi thứ đều hoàn hảo cho đến khi có một con bé hách dịch mặt khá kiêu đột nhiên giở chứng ma cũ bắt nạt ma mới giơ chân cản đường Tenki hòng khiến nó té ngã. Nhưng Tenki nào dễ dàng để cho con bé đó toại nguyện, nó dừng lại cúi đầu nhìn cái chân đang ngáng đường mình chừng hai giây, sau đó liền không khoan nhượng giơ chân đạp thẳng xuống cẳng chân của nó.
"A!!! Cậu đang làm cái gì vậy!!? Sao cậu dám đạp chân tôi!!?"
Khỏi nói con bé kia làm ầm lên như thế nào, nhưng Tenki nào thèm để tâm, mặt không biểu cảm đứng ngoáy tai, vờ như không thấy ánh mắt căm ghét của nhỏ đó với mình. Giáo viên trên bục giảng tất nhiên chẳng dễ dàng cho việc nổi loạn trong lớp học của mình, bà ta bước xuống, gương mặt nhăn nheo nghiêm khắc gõ cây thước dài vào lòng bàn tay.
"Sato-san, đã có chuyện gì xảy ra?"
Con nhỏ tên Sato nước mắt giàn dụa, trông mặt thì uất ức lắm cơ, nhỏ chỉ tay về phía Tenki, cắn môi nói, "Thưa cô, bạn Momozuka đạp chân em! Cô xem, đỏ tấy lên hết cả rồi!"
Chưa gãy là may cho mày rồi đấy con nhãi. Tenki lầm bầm chửi thề trong miệng, thế mà cũng bị bà cô trước mặt nghe được mới hay chứ. Bà ta gõ cây thước xuống bàn, tạo thành một tiếng động rất lớn làm cho mấy đứa trong lớp giật mình kinh sợ, "Momozuka-san! Em có muốn biện bạch gì nữa không!? Vừa mới vào lớp mà đã gây chuyện rồi, thật không có phép tắc!"
Trên trán liền nhảy lên mấy cái gân xanh, Tenki đảo mắt, ẫn nhẫn giải thích, "Thưa cô, em chỉ là muốn đến chỗ ngồi của mình thôi, và bạn ấy lại đột nhiên chen chân ra ngoài như thế, nếu có bị giẫm trúng thì cũng là lỗi của bạn ấy vì đã để chân ko đúng vị trí."
"Còn nữa, cô chưa nghe em giải thích mà đã nói em gây chuyện và không có phép tắc. Em nghĩ mình cần một lời xin lỗi từ cô đấy ạ."
Tenki cười nhưng trong lòng không hề vui vẻ gì, nếu không phải là vì mấy lời dặn dò nhức não của mấy tên kia thì nó đã ném cặp vào cái bản mặt chảnh chọe của con nhãi kiêu căng kia rồi. Trường lớp không dạy được thì để nó dạy cho, rằng nếu muốn bắt nạt ai thì ít nhất cũng nên biết nhìn người một chút, chọc trúng nhầm người thì ôm mặt không kịp đâu. Còn với mụ già nghiêm khắc này, nhìn qua là biết xem trọng học sinh dựa trên đồng tiền của phụ huynh rồi. Tức ghê, biết vậy đã mang theo thẻ đen của Takeomi đeo trước cổ rồi, như vậy mới khè được mấy người này.
"Tại sao cô giáo phải xin lỗi mày chứ!? Mày nghĩ mày là ai!?" Nhỏ Sato tức đến đỏ mặt quát.
Tenki cười gằng, ánh mắt lập tức trở nên sắc lạnh, "Tao là bà nội của mày đấy, nhãi ranh. Nếu không muốn bị phế chân thì câm miệng ngồi xuống ngoan ngoãn giúp tao đi—"
"Chát!"
"Ngừng ngay những lời thô tục như thế chứ, Momozuka-san!? Chẳng lẽ bố mẹ em không có dạy dỗ em đàng hoàng sao!? Thật là một sự thất bại!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Tống Chủ Tokyo Revengers] Linh Vật Mới Nổi Của Phạm Thiên
FanfictionBị đồng bọn đút nhầm thuốc teo nhỏ, Momozuka Tenki xin phép đưa ra chút cảm nhận: "Cảm giác như shit vậy đấy mọi người ạ."