Chương 1

1K 25 0
                                    

-Này! Cậu thấy cậu ta chứ....Đừng có mà tiếp xúc hay đến gần đấy.....

-Cậu ta đúng thật là một kẻ lập dị......

-Trông rõ xinh nhưng cậu ta lúc nào trông cũng kì kì quái quái . Tốt nhất nên tránh xa thì hơn....

-Cậu ta hành xử như thể có ai bên cạnh vậy....

Mỗi ngày đều nghe được những lời đàm tiếu to nhỏ về mình . Nó cũng chẳng còn quá xa lạ nữa , nó đã bắt đầu từ khi còn học cấp 1 kia mà . Bị cô lập , bị xa lánh sao? Nó chẳng còn là vấn đề nữa , tôi không quan tâm đến đâu vì....tôi đã quen rồi

Là một đứa bị cho là lập dị , một kẻ khác loài , không giống với những người bình thường . Tất cả đều muốn xa lánh tôi , ngay cả những người vừa gặp lần đầu , hôm sau liền tránh né . Thật đúng là nực cười . Họ sợ sao? Họ sợ điều gì ở tôi......

RẦMMMMMMMM

-Tôi đã bảo cậu bao nhiêu lần rồi HỬM!! Cậu có biết nó nguy hiểm thế nào không? -Tôi tức giận mà giơ nắm đấm lên

-T..to...tớ xin lỗi . Chỉ tại thấy cậu buồn nên tớ muốn chọc cậu chút thôi mà...

Tôi dùng tay cốc mạnh mấy cái lên đầu cái tên đần độn vừa chụp lấy chân tôi khiến cho tôi bị ngã cầu thang . Có người chơi ngu vậy ư? Có đấy chứ , cậu ta là ma cầu thang

Không nghe lầm đâu . Cậu ta là một linh hồn cư ngụ tại cầu thang trong trường Đại Học của tôi

Sau khi tôi mắng cậu ta xong , thu lại hết đống giấy tờ vừa bị bay từ trong túi ra , cậu ta liền lên tiếng cảnh cáo tôi về chuyện sắp xảy đến

-Tớ nghĩ cậu nên chạy được rồi đấy....-Cậu ta chỉ chỉ tay ra phía sau lưng tôi

-Cái gì chứ? Lại nữa sao aizzz... -Tôi ôm lấy túi đồ mình bỏ chạy thật nhanh

Từ phía sau có cái gì đó cũng vụt chạy theo , một cái bóng trắng , mái tóc dài , một bộ hanbok . Phải cô ta cũng là một linh hồn , một linh hồn thích bám người

-Yoon Y/NNNNNNN ahhhh....Cậu chơi với tớ đi màaaaaa -Cô ta nhất quyết đuổi theo

-Aizzzzz....Cô làm gì đuổi theo tôi quài thế -Tôi dốc hết sức chạy thật nhanh

-Thấy chưa có ai đuổi theo cậu ta đâu -Nói nhỏ với cậu bạn bên cạnh , chỉ vào người cô -Cậu ta hành xử như kẻ điên ấy

-Đáng sợ quá . Mau tránh xa cậu ta đi đừng đến gần nữa -Bỏ đi

Lại là lời bàn tán từ những đám người kia . Đúng thật là hết chịu nổi , đám người đó biết gì mà nói . À mà quên mất cho dù có biết thì chắc gì đám người đó đã chịu tin

-Mệt quá ! Cô đi theo thì đi nhưng đừng có mà làm phiền tôi -Tôi dừng lại thở

Do tôi phanh gấp nên khiến cô ta không dừng lại kịp mà đâm sầm vào người tôi , dù gì cô ta cũng chỉ là một linh hồn vô hại bám người chỉ là vì muốn có bạn chơi cùng

Người ngoài nhìn vào họ chỉ thấy tôi đang nói chuyện và hành động một mình như một kẻ điên , kẻ bị tự kỉ nhưng họ không hề biết rằng có người đang đứng bên cạnh tôi , thậm chí là ngay bên cạnh họ

[Fanficgirl]•[SVT-Dino] ANGELNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ