Les macarons éternels - Bánh Macaron Vĩnh Cữu
*
Bưu kiện đầu tiên đến vào thứ Bảy.
Đó là lúc Hermione đang trên đường trở về từ làng Hogsmeade, đôi giày của cô giẫm vào vũng nước nông và bước qua sự bất mãn của những chiếc lá màu đỏ ướt sũng đang tan rã dưới chân cô. Con cú sà xuống từ bầu trời hư không xám xịt ảm đạm, chênh vênh đậu trên vai cô và khăng khăng cất tiếng kêu lên như một lời chào nhẹ nhàng. Sau cuộc trao đổi bất đắc dĩ, Hermione lật qua lật lại một bưu kiện màu nâu trên tay, cảm thấy trái tim mình như nhảy lên vì những điều bất ngờ đang ẩn giấu trước mặt.
Với sự may mắn gần đây của mình, cô gần như miễn cưỡng đưa ra giả thuyết về những gì có khả năng sẽ nằm bên trong chiếc hộp. Ngay trước mắt, chính cuộc chia tay của cô với Ron hồi năm ngoái, họ chia tay trong hoà bình, nhưng nó vẫn luôn khiến cô tự hỏi, liệu có khi nào chiến tranh đã thay đổi cô nhiều hơn mức bình thường hay không. Sau đó nữa, là cuộc hành trình kéo dài cả năm trời để tìm kiếm cha mẹ, một nỗ lực trong tuyệt vọng nhưng đã kéo tuột mọi hy vọng của cô xuống thành một bức thư duy nhất sẽ đúng hẹn đến vào mùa xuân, và bây giờ, là những tình huống cô chưa từng gặp qua tại Hogwarts. Bị tuột lại phía sau, phải tốt nghiệp muộn hơn một năm so với tất cả bạn bè cùng trang lứa, và được xếp vào cùng một khu ký túc với Draco Lucius Malfoy.
Dẫu sự thật là cô hầu như không bao giờ gặp anh ta trong phòng sinh hoạt chung, thì cô cũng không thể nào vui nổi với sự sắp xếp này. Tuy vậy, khi cô bước qua bức chân dung vào ký túc và nhìn thấy ngọn lửa đang bùng lên trong lò sưởi, cô cho phép bản thân dừng lại một khoảnh khắc để biết ơn vì anh ta đã ở đây trước khi cô về.
Mất một khắc để cô vòng về phía chiếc ghế bành bọc da lớn bên lò sưởi, lấy quyển Hoàng Tử Bé của mình, rồi cô bước vào phòng riêng và đóng chặt cánh cửa sau lưng. Nơi đây, sau tất cả, chính là không gian duy nhất trên thế giới mà cô có thể thực sự gọi là của riêng mình. Sách về các môn học cho kỳ thi Pháp Thuật Tận Sức xếp đầy trên bệ cửa sổ, nằm dọc theo giá sách bằng gỗ gụ sẫm màu và chất thành hộp ngay nơi ẩn náu ưa thích của Crookshanks, nhưng Hermione băng qua căn phòng, quỳ trước một đống sách giáo khoa khác để lấy ra quyển sách cô cần.
Hết bùa chú này đến bùa chú khác, ánh sáng vàng nối đuôi nhau trấn an Hermione trong khi cô cố gắng kiểm tra mọi nguy hiểm có thể xảy ra với những thứ ẩn giấu bên trong gói bưu kiện. Khi đã dùng hết mọi bùa chú mà không có tác dụng gì, cô cởi chiếc áo choàng đi mưa ra, bắt chéo chân trên giường và quan sát tờ giấy vải thô. Không một lời nhắn, không có dấu hiệu của bất kỳ chữ ký ma thuật nào; chỉ duy nhất một sợi dây màu xanh lá cây đơn giản được quấn nhiều lần quanh chiếc hộp rồi buộc lại với nhau thành một chiếc nơ xinh đẹp mềm mại.
Cô lướt qua chiếc nơ, vô ý kéo nó trượt trong tay mình vài lần, rồi mở bưu kiện ra. Bên ngoài cửa sổ, cơn mưa bắt đầu nặng hạt, mưa lớn đến nỗi Hermione phải vẫy đũa phép vào những chiếc lọ rỗng đặt xung quanh phòng cô, thắp lên ánh sáng xanh lam, và xanh lục, rồi những ngọn lửa vàng tỏa ra từng tia dịu dàng ấm áp. Ánh sáng lung linh chiếu qua bưu kiện vừa mở, Hermione thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy chiếc hộp nhỏ.
BẠN ĐANG ĐỌC