Chap 58

1.3K 56 13
                                    

Chính Quốc bất ngờ đến đỏ cả mặt. Gần quá... Tim mình....
-Có...con chim đang bay kìa_Cậu chỉ sau lưng hắn

Doãn Kì cười nhếch, mắt nhìn người đang ôm eo cất giọng ma mị
-Tôi thích thịt thỏ hơn

Chính Quốc vừa rối vừa sợ... Nên làm sao để thoát ra đây?

Không nghĩ nhiều Chính Quốc choàng tay qua cổ hắn, đôi mắt gợi tình nhìn hắn. Doãn Kì có chút bất ngờ với hành động của cậu, hắn đứng yên để xem cậu muốn làm gì?

Đôi bàn tay sờ nhẹ tai hắn, cậu áp sát mặt mình vào mặt hắn. Doãn Kì có chút cười trong lòng. Không lẽ... Em ấy muốn hôn thật sao?

Doãn Kì không phòng bị, nhân cơ hội cậu đẩy hắn qua mà chạy nhanh đi. Doãn Kì lấy tay che mặt... Gương mặt có chút đỏ... Thật là... Em ấy muốn giết người mà không cần dùng dao sao?
*Thoát được cục đá băng lãnh*
________________

Chính Quốc mệt mỏi ngồi trên chiếc ghế sofa rộng lớn của phòng cho khách. Nhớ lại cảnh vừa rồi, gương mặt chốc hoá đỏ...

Bỗng một người con trai mái tóc nâu nhạt bước vào. Hạo Thạc vừa đóng cửa liền bất ngờ... Chính Quốc...

-Chính Quốc, cậu... Là cậu đúng không?_Hạo Thạc vui vẻ trong lòng

-Sao anh biết tên tôi? Không lẽ anh…_Chưa nói xong thì cậu đã bị cái ôm của Hạo Thạc lao đến

-Chính Quốc, thật mừng vì cậu không sao, cậu an toàn là tôi vui rồi_Lời nói ôn nhu cất lên

Không biết sao khi nghe như vậy, cậu thấy thật sự rất ấm áp. Cảm giác này... Có chút quen thuộc...

Hạo Thạc thả cậu ra rồi ngồi xuống nói chuyện trầm ấm
-Chính Quốc, cậu đã ở đâu 2 năm qua vậy? Tôi rất lo cho cậu đó, tôi sợ sẽ không  được gặp cậu nữa

Chính Quốc bất ngờ trước gương mặt thân thiện dịu dàng của Hạo Thạc. Hắn là đang nhớ cậu sao?

-Tôi... Tôi chỉ là một cậu sinh viên nghèo làm việc kiếm tiền nuôi sống bản thân thôi.... Tôi thật sự không biết anh...

Hạo Thạc nghe có chút đau lòng. Nhưng hắn tin vào trực giác của mình. Đây chính là Chính Quốc, nhất định không lầm được...

-Cậu chỉ là không nhớ đến bọn tôi thôi, cậu yên tâm, tôi sẽ giúp cậu nhớ lại_Hạo Thạc mỉm cười

-Tôi.... _Định nói thì có người bước vô

-Chính Quốc, mau đi làm việc, ở đây còn nhiều thứ lắm đó_Quản lí lớn tiếng

-Vâng, tôi sẽ làm ngay_Cậu vội vã chạy đi

Quản lí cúi chào Hạo Thạc rồi cũng rời đi. Hắn ngồi trong phòng mà lòng vui sướng... Nhất định sẽ không để cậu vụt mất...
___________

Chính Quốc bưng rượu cho các vị tiểu thư. Họ có chút ganh tị với nhan sắc của cậu. Con trai gì mà vừa đẹp vừa đáng yêu... Chính Quốc bất ngờ khi có ai đó gạt chân làm cậu té và đổ rượu lên vị tiểu thư nào đó... Ả ta tức giận hét lớn làm thu hút tất cả sự chú ý của mọi người

-Thằng nghèo hèn, mày làm cái gì vậy hả? Mày có biết chiếc váy này mắc tiền cỡ nào không?

-Tôi... Tôi xin lỗi... Thật sự xin lỗi_Chính Quốc cúi đầu, giọng có chút lo sợ

[Allkook] Thiên Thần Của CupidNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ