Ngoại truyện (1)

3.4K 410 7
                                    

*Nhắc nhở: chương này sẽ không liên quan gì tới những chương trước nhé.*

...........

Mikey ốm rồi. Tại vì anh đi dầm mưa vào ngày hôm qua.

Đó là một buổi tối vào khoảng 8 giờ hơn. Bầu trời tối mịt mù có phần hơi u ám.

Cơn gió mang hơi nước lành lạnh thổi đến và mỗi lúc một mạnh hơn cuốn theo những đám lá khô trên đường bay khắp nơi.

Và cuối cùng là tạo nên một trận mưa lớn xối xả. Mưa nặng hạt và trắng xóa phía trước.

Trên đường, đột nhiên đâu ra xuất hiện hai chiếc mô tô đang đi rất nhanh.

Là Mikey với chiếc mô tô CB250T của mình và Draken, bạn thân của anh. Cả hai cùng nhau phóng vù vù trên con đường Shibuya.

"Mày là đồ yếu đuối Kenchin."

Mikey quay sang, mắt nhắm mắt mở khinh thường khi nhìn thằng bạn mình đang chùm kín mít bằng chiếc áo mưa màu đen, lộ ra đúng mỗi cái mặt để nhìn đường.

"Thằng ngu này. Có áo mưa là để làm gì. Bão to thế này, không mặc để mà bị ốm à."

Draken đi bên cạnh nhăn mày nói mặc kệ nước mưa đang bắn tùm lum hết vào miệng.

"Bất lương thì không sợ cảm" Mikey hét to, phóng nhanh hết mức về trước. Mặc kệ mọi sự đời.

"Mẹ mày. Mai bị ốm thì đừng có kêu tao đấy nhé." Draken chẹp miệng, tốc độ đi lại một nhanh hơn, theo sát ngay đằng sau Mikey.

Tới nhà, Ema thấy Mikey về với tình trạng ướt như chuột lột liền bị cô mắng té tát, bắt anh đi vào phòng vệ sinh tắm rửa thay đồ.

Draken sáng sớm nay đã gọi cho Ema để cô kiểm tra Mikey xem có vấn đề gì không.

Và quả nhiên, y như những gì bảo mẫu Draken đã nói hôm qua. Mikey bị ốm nặng.

Phải nằm dí bẹp ở giường. Mặt thì đỏ bừng, thở hổn hả hổn hển. Ema thì đang giặt khăn trong chậu rồi đặt gọn lên trên trán anh.

Cô nay có hẹn đi chơi với Hina. Giờ ông anh mất nết này lại ốm có bực không cơ chứ.

Draken có việc bận nên chẳng thể tới chăm được. Mitsuya thì phải trông hai đứa em, còn đám người còn lại trong Touma kia...

Ema đỡ trán.

Giời ạ. Họ mà đến đây chỉ có phá hoại là giỏi thôi. Chăm bẵm quái gì.

"..." Đột nhiên trong đầu Ema nảy ra một người.

Hanagaki Takemichi.

Một lựa chọn hoàn hảo chỉ sau Draken và Mitsuya.

Đồng thời cũng là người ông anh mình thích.

Hề hề. Đây phải chăng chính là cơ hội tuyệt vời để rước 'anh dâu tương lai' về.

Ema bắt đầu nở nụ cười gian xảo. Nhanh tay lấy điện thoại trong túi ra, bấm bấm gọi điện thoại cho Takemichi đấy.

[Take: Alo.]

[Ema: Là tôi đây Takemichi.]

[Take: Ể!!? Ema. Có chuyện gì sao mà cậu gọi cho tôi vậy.]

(MiTake) Chào em. Mặt trời của anhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ