Chương 22: Sinh nhật đáng nhớ

325 35 4
                                    

Từ sau hôm đó mọi chuyện vẫn diễn ra như bình thường nhưng Châu Kha Vũ cảm thấy Patrick đặc biệt ngoan ngoãn đáng yêu. Cậu không hỏi hôm nay anh sẽ đi đâu sẽ làm gì, chỉ khi thấy Châu Kha Vũ ra ngoài mới lẽo đẽo phía sau "Em chờ cơm anh được không?" làm anh thật đau lòng. Anh hiểu Patrick đang cố tỏ như mình không sao cả, mang hết yêu thương ra cho một người chỉ mong người ấy có thể để mắt đến em.

"Hồi hộp thật đó" Châu Kha Vũ cứ đi đi lại lại.

"Anh đứng im một chỗ là được rồi, em cũng sắp bị anh làm chóng mặt theo luôn" Tịnh Văn nhìn Châu Kha Vũ cô có hơi mỏi mắt.

"Anh lo lắng" Châu Kha Vũ nói.

"Cũng đâu phải kết hôn có gì phải lo lắng" cô nhìn Châu Kha Vũ, chỉ cần những chuyện liên quan đến người kia thì anh đặc biệt kích động.

"Ngày mai đi với em một chuyến bây giờ em phải về rồi. Đừng có lo lắng hồi hộp nữa, anh ấy không biết đâu" cô cầm túi xách trước khi rời khỏi còn nói thêm vài câu.

Châu Kha Vũ ổn định tâm trạng trở về nhà, là mình hưng phấn quá.

"Anh về rồi" Châu Kha Vũ nói vọng vào.

Patrick từ trong bước ra giúp anh cởi áo thay giày, Châu Kha Vũ nhìn cậu như vậy chính mình càng đau lòng hơn.

"Tắm rồi ăn cơm nhé" cậu cười nói.

Trên bàn ăn vẫn như bình thường, cậu nói chuyện còn Châu Kha Vũ thì lắng nghe lâu lâu lại thêm vào vài câu.

"Ngày mai anh có rãnh không? Em đặt hai vé xem phim cùng nhau đi được không?" Patrick ánh mắt sáng rỡ hào hứng hỏi.

"Ngày mai sao?"

"Đúng vậy" Patrick vẫn hướng anh chờ anh gật đầu.

"Xin lỗi Hạo Vũ, lúc nãy Văn Văn hẹn với anh rồi" Châu Kha Vũ hơi có lỗi nói.

"Vậy à...không sao đâu, cũng không có gì mà. Em đi với bạn cũng được" cậu cười cười như mình ổn lắm.

"Ngày khác sẽ đi xem phim với em được không?" Châu Kha Vũ bù đắp.

"Vâng" cậu gật đầu ngoan ngoãn.

Tối hôm đó Châu Kha Vũ lên giường đặt biệt yên ổn ngủ, cũng không có nháo nhào lăn qua lộn lại. Patrick từ phía sau ôm lấy anh tựa đầu vào tấm lưng vững chãi.

Châu Kha Vũ buổi sáng ra ngoài rất sớm đến bữa sáng cũng không kịp ăn. Patrick nhìn món ăn mình nấu trong lòng không khỏi tổn thương. Hình như có cái gì rất khác.

"Em thấy cái nào đẹp" Châu Kha Vũ chìa hai bó hoa trước mặt cô.

"Hoa hồng đi, nhìn bó hoa đẹp như vậy" cô cảm thán.

"Được" Châu Kha Vũ theo lời cô, lấy bó hoa hồng đẹp nhất trong tiệm.

Vòng quanh cả một buổi sáng cả hai mệt mỏi đến không còn sức lực, cô ai oán với Châu Kha Vũ.

"Thù lao của em! Em muốn ăn lẩu!"

"Được, đừng nói là lẩu. Cho dù em muốn ăn cái gì cũng mời em" Châu Kha Vũ nhìn cô, đắc ý nói.

[Song Vũ Điện Đài] (Châu Kha Vũ × Patrick) Bởi Vì Gặp Được NgườiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ