Vân Nam(H)

189 13 0
                                    

Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng lại nhớ đến lời của tên thẳng nam kia nói, dù cho có hứng thú thì cũng bị làm cho mất hứng.

Nhưng vẫn là không kiềm lại được ham muốn, quên việc kia đi vẫn là làm theo ham muốn của bản thân.

Đêm hôm nay cô chính là sẽ đem cái ý nghĩ của người kia làm cho quên sạch đi.

Một lúc sau, đến khi Viên Vũ Trinh rời khỏi phòng tắm, trong mắt lập tức liền truyền đến hình bóng một nữ nhân. Lưu Tăng Diễm nhẹ nhàng đi đến phía em, kiều diễm với cái vén tóc hờ hững, khéo léo lộ ra đôi chân trần quyến rũ và bờ vai gợi cảm.

Viên Vũ Trinh cứng người rồi, chết tiệt cái tình huống gì đây, nuốt khan một cái cảm giác cơ thể đang nóng rang lên, một cỗ nhiệt khí dâng trào.

Không hiểu vì cái gì lúc nãy còn đang run vì lạnh, trong lòng đột nhiên đốt lên ngọn lửa dục vọng. Đều đã yêu nhau rồi, nói em không ham muốn chính là gạt người, chỉ là em tôn trọng cô, cô không lên tiếng em chính là không dám động tay.

Nhìn Viên Vũ Trinh đang dán mắt vào mình, Lưu Tăng Diễm rất hài lòng, đem em kéo đến bên giường, hai tay trực tiếp đẩy ngã người trước mặt. Khắc tiếp theo cũng liền ngã xuống tựa vào lòng em.

- Chấn Chấn a....người ta muốn em

Lưu Tăng Diễm e thẹn chôn trong lòng ngực Viên Vũ Trinh. Bàn tay đã sớm luồng vào áo em, mân mê lấy cơ bụng gợi cảm.

Viên Vũ Trinh vẫn không phản ứng, nhất thời có chút không thích nghi kịp, Lưu Tăng Diễm trước mắt như hóa thành con người khác, quá yêu nghiệt rồi.

Thấy người kia một cái phản ứng cũng không có, Lưu Tăng Diễm liền tăng lên mức độ, cô không tin là em sẽ kiềm được dục vọng trước cô. Đỡ người ngồi dậy trực tiếp cưỡi lên bụng em, thân dưới nhẹ động đậy làm hạt đậu nhỏ nhẹ ma sát trên từng múi bụng của em, Lưu Tăng Diễm không kiềm được bất giác rên lên vì sung sương, tư thế có chút ám muội.

- Chị mà còn như thế em sẽ không khách khí đâu

Viên Vũ Trinh thật sự không ổn rồi, dáng vẻ yêu nghiệt như vậy ai mà không gục ngã, bất quá em chỉ có thể chịu đựng được một lúc.

- Vậy tới đi

Lưu Tăng Diễm hả hê rồi, thành công của Lưu Tăng Diễm chính là hạ gục được còn người này.

Sau câu nói là một Viên Vũ Trinh như lang như hổ, trong nháy mắt đã áp cô dưới thân mình. Em dùng ánh mắt có chút ham muốn nhìn cô, dục vọng đều thể hiện rõ trong đáy mắt, hơi thở bắt đầu đã có chút nặng nề.

- Đồ thật vướng víu a...em cởi giúp người ta đi

- Vậy chị mặc làm gì...

Lưu Tăng Diễm chính thức đen mặt, sự thẳng nam của Viên Vũ Trinh đạt đến biên độ cực đại rồi. Cô mặc như vậy còn không phải là vì em? Lưu Tăng Diễm có chút muốn khóc.

- Còn không phải để cho em ngắm sao

- Được rồi...em giúp chị

Nhẹ nhàng cởi ra giúp cô sau đó không thương tiếc ném thẳng xuống sàn nhà. Một thân thể hoàn mĩ hiện ra trước mặt, em lại một lần nữa nuốt khan, mắt dán vào hai tiểu bạch thỏ đang phập phồng trước mắt.

Những Câu Chuyện Nhỏ Về Chấn OaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ