11

877 76 2
                                    

“Sao…sao có thể như vậy chứ?”

Lisa nhìn vào mặt nước chỉ còn lại gợn sóng phía trước kinh hãi lên tiếng.

“Chúng ta vừa mới bơi qua…chỗ đó.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch vì vừa chứng kiến một bữa tiệc tử vong, dường như đã quên mất mình đang bị người sau lưng ôm rất chặt, mà bàn tay quái ác kia vẫn đang vân vê ngực cô.

Cô bé bên cạnh hai người sợ hãi ôm lấy đầu gối co quắp người, toàn thân run rẩy không ngừng.

“Bảo bối à, hang động này tên mà động Ma Quỷ. Người không hiểu rõ về nó sẽ chết cực thảm.”

Bên tai Lisa truyền đến giọng nói yêu mị trầm thấp của Jungkook.

“Đừng nói với tôi là em đang thương hại cho bọn họ đấy.”

Đôi môi của Jungkook gần sát bên tai cô, khẽ thì thầm.

“Tôi không có.”

Bàn tay của hắn chỉ khẽ vuốt ve một chút thì đã có cảm giác khó chịu làm cho người ta không nói nên lời, đột nhiên Lisa duỗi thẳng lưng, không dám động đậy chút nào nữa.

“Tôi không có thương hại bọn họ, bọn họ đều là người xấu.”

Cô không phản kháng vô ích nữa, môi run rẩy trả lời.

Trong thùng xe tăm tối, cô tận mắt chứng kiến hành vi bạo ngược man rợ của những kẻ này, thiếu nữ vô tội bị mấy gã đàn ông chôn vùi sâu trong lòng đất vẫn còn chờ người có thể lôi nỗi oan khuất của cô ấy ra ngoài ánh mặt trời thì làm sao cô có thể thương hại bọn chúng chứ?

Cô càng hy vọng bọn chúng gặp quả báo hơn so với bất kì ai, cô đã từng vô số lần cầu nguyện cảnh sát sẽ bắt được những kẻ xấu xa này sau đó bắn chết hết bọn chúng!

Cô ngây thơ nghĩ bị cảnh sát bắt sau đó bị bắn chết chính là kết cục nên có của những kẻ này, mà khi cô nhìn thấy cái chết chính thức tiến đến, lúc dòng xoáy như một con ác ma trong nháy mắt nuốt chửng một mạng người thì cô vẫn còn thấy sợ hãi.

“Không cần phải đồng tình với bọn chúng, bởi vì việc bọn chúng làm chính là hành động bất công, hèn hạ, dơ bẩn nhất trên thế giới.”

Jungkook ngừng động tác, bàn tay chẫm rãi rút ra khỏi vạt áo của cô, nhìn vào hang động tĩnh mịch, vây lấy Lisa lạnh lùng nói.

Trong hang động sâu u, xuyên qua ánh sáng yếu ớt mong manh, Lisa giương mắt lên nhìn chỉ có thể thấy được hình dáng anh tuấn của hắn.

Hắn lẳng lặng nhìn ba gã đàn ông buôn người đang bám lấy nhau bơi về phía bên này, không nói câu nào nhưng không biết vì sao Lisa lại bị hơi thở lạnh lẽo trên người hắn dọa tới mức không dám cử động.

“Đừng sợ tôi.”

Jungkook bình thường trở lại, cúi đầu dán sát vào khuôn mặt mịn màng của cô khẽ nói.

“Chỉ cần em ngoan ngoãn nghe lời, tôi cam đoan không ai có thể làm tổn thương em.”

Hắn nắm chặt hai tay, chui vào hõm vai cô, hít lấy hương thơm non nớt, trẻ trung lại thanh mát làm say lòng người.

Jeonlice • Có chạy đằng trờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ