3

667 39 3
                                    

Tâm trí Mã Quần Diệu tựa hồ. Hắn đốt một điếu thuốc và hít một hơi thật sâu. Chất nicotin bay vòng quanh phổi , hắn ta thở ra một hơi dài đầy khói thuốc vì lo lắng và điều này khiến hắn bình tĩnh lại một chút.

  Hắn cầm điếu thuốc và đi trên đường, Mã Quần Diệu không hiểu tại sao bản thân lại mất kiểm soát, trong đầu hắn ta chỉ có xúc cảm khi chạm vào làn da và đôi mắt đỏ hoe của Lâm Y Khải , Mã Quần Diệu không để ý đến việc trên đường có người đi bộ hay không

  “ Mọi người đi bộ thì đừng có nhìn đường nha ! ” Một học sinh nói lớn.

  “Xin lỗi, bạn học.” Mã Quần Diệu bừng tỉnh, xoay tàn thuốc và châm khói vào lòng bàn tay

  Cậu sinh viên nọ không trả lời, cau mày nhìn quần áo của Mã Quần Diệu , lẩm bẩm bỏ đi.

  Mã Quần Diệu cúi đầu nhìn chính mình, mới nhận ra bản thân đã quá lo lắng , mặc vào mà quên bẳng mất vẫn chưa lau khô người ,  quần áo lúc này dính sát vào cơ thể làm ra vết nước, những giọt nước trên tóc thi nhau rơi xuống

" Thảo nào vừa rồi ánh mắt của cậu học sinh ghê tởm như vậy, cậu ấy có thể nghĩ đó là mồ hôi. ” Mã Quần Diệu nghĩ.
 
   Quần áo dính vào người khiến Mã Quần Diệu cảm thấy không thoải mái mà lắc đầu , tỉnh táo quay về ký túc xá.

  Trước khi đến cửa, Mã Quần Diệu nghe thấy tiếng đánh bài bên trong  và khi hắn đẩy cửa vào liền thấy ba công nhân đang đánh bài chủ nhà với điếu thuốc trong miệng.

  “Mã Quần Diệu về rồi, sao hôm nay cậu lại đến nhà tắm sinh viên để tắm.”

  “Em tắm rất chậm, không muốn anh đợi.

  "Khục khục, có chuyện gì thì đợi đến khi bọn anh tắm xong. Đồ ba phải!"

"Xin lỗi! Khốn nạn!" Người công nhân kia trên tay chỉ còn một tấm thẻ, liền vênh cái thẻ lên , đá vào bàn.
 
   Mã Quần Diệu thay quần áo và ngồi trên giường. Phòng tắm trong phòng ngủ không có nước nên khi vừa nhìn thấy Lâm Y Khải cầm giỏ tắm đi lên lầu, trong đầu hắn  vang lên giọng nói "Mau đi theo".

  Hắn nhớ đến cậu học sinh này, Mã Quần Diệu nhìn thấy Lâm Y Khải khi hắn đang làm việc vào buổi chiều, chiếc áo phông có cổ màu trắng và cánh tay mảnh khảnh đẩy người bạn của mình, mặc dù chỉ là từ phía sau, nhưng Mã Quần Diệu đã quan sát cậu rất lâu.

   Hắn  nằm xuống và nhận ra tiếng ồn ào trong ký túc xá dần trở nên xa vời, hắn tưởng tượng ra cơ thể trắng nõn của Lâm Y Khải và tiếng rên rỉ bên tai, Mã Quần Diệu lại cứng người nằm trên giường kéo chăn đắp lên toàn thân

   Mã Quần Diệu chỉ có cảm xúc với nữ nhân , chưa từng nghĩ tới có thể phản nam, đêm nay coi như theo bản năng, thân thể nhanh hơn não một bước, còn chưa kịp phản ứng thì cả người đã dính chặt vào người Lâm Y Khải

   Mã Quần Diệu lật qua lật lại trên giường, muốn nhìn thấy Lâm Y Khải , nhưng bây giờ hắn là không có mặt mũi nào đi tìm cậu , Mã Quần Diệu chỉ thấy tội nghiệp cho cậu nhóc, như thể Lâm Y Khải đã bị hắn cưỡng bức vậy

Anh có thể hôn em được không ? | Chuyển Ngữ | BKPP FanfictionNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ