Tuyết

157 16 0
                                    

Tuyết

"Đừng... Em đừng, ở chỗ này..." Nhậm Dận Bồng ngồi dưới đất, dựa lưng vào tường, một tay kéo cổ áo Trương Gia Nguyên, một tay đè lên ngực hắn, như có như không mà khước từ.

Trương Gia Nguyên nửa ngồi nửa quỳ, vây anh lại trong tường, không đợi anh nói xong, lại cấp bách hôn môi anh, hàm hàm hồ hồ làm nũng với anh: "Bồng Bồng, em vừa mới ép chân, đau quá a."

Nhậm Dận Bồng bị hắn hôn đến không nói được câu nào, nghe hắn làm nũng như thế, tâm cũng mềm nhũn, đơn giản buông lỏng thân thể mặc động tác của hắn, với tay ôm cổ Trương Gia Nguyên, chăm chú hôn lại.

Đồng đội cùng nhân viên công tác đều đã ly khai, trong phòng luyện tập trống trải quanh quẩn tiếng nước tích tích, hai người quấn quít, gắt gao ôm nhau, tham lam hấp thu nhiệt độ cùng khí tức đối phương,tình yêu nhiệt liệt từ mỗi một tấc da thịt lan tràn ra, nhiệt độ hệ thống sưởi bên trong phòng dường như cũng cao hơn. Hai người trẻ tuổi đắm chìm trong tình yêu cuồng nhiệt, ngày thường thành thục trầm ổn như thế nào, thời điểm động tình vẫn là không chống cự nổi tình yêu cuộn trào mãnh liệt, trong mắt toàn bộ là đối phương, thầm nghĩ muốn cùng nhau giao hòa. Hai đôi môi rốt cục rời nhau, hô hấp hai người đều nặng nề, y phục cũng lộn xộn.

Trương Gia Nguyên liền thuận thế hôn xuống phía dưới, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lên cần cổ trắng nõn của Nhậm Dận Bồng. Anh không cho phép hắn ở trên cổ lưu ấn ký, hắn liền giống như động vật nhỏ căm giận mà ở cổ anh cọ tới cọ lui, làm Nhậm Dận Bồng nhịn không được cười khẽ một tiếng, tay vỗ nhẹ lên vai hắn.

"Thật là nhột..."

Tay Trương Gia Nguyên tiến vào trong áo Nhậm Dận Bồng, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve da thịt bóng loáng, đưa bàn tay đặt lên ngực trái anh, cảm thụ được nhịp tim như nổi trống của Nhậm Dận Bồng, nhịn không được nhếch mép, ngọt ngào tràn đầy lồng ngực. Tuy là chính hắn thời khắc này nhịp tim cũng không kém bao nhiêu, trong lòng lại toát ra vài phần đắc ý – Nhậm Dận Bồng có lúc da mặt rất mỏng, bị hắn chọc sẽ không chịu nói thích, thân thể lại không biết nói láo, hai tai đỏ bừng, tim đập kịch liệt, không có chỗ nào mà không nhiệt liệt đáp lại Trương Gia Nguyên.

Trương Gia Nguyên liếm môi một cái, đầu tiên là lấy tay nhẹ nhàng xoa nắn đầu ngực bởi vì động tình mà đứng thẳng của anh, tiếp đó bắt đầu gảy gảy khiêu khích.

"Chỗ này, thoải mái không?"

Hắn cố ý dùng vết chai trên ngón tay cái nhẹ gãi đầu ngực, giương mắt quan sát biểu tình của Nhậm Dận Bồng. Ánh mắt của anh xinh đẹp lại trong suốt, lông mi thật dài cong lên, ở góc độ này có vẻ phá lệ mê người, thấy Nhậm Dận Bồng rung động không ngừng, trên mặt nóng thêm vài phần, nuốt nước miếng một cái, bàn tay đã chuyển sang bên kia, anh không có sức trả lời.

Trương Gia Nguyên nhân cơ hội dứt khoát thơm một phát lên gò má anh, lầm bầm: "Gầy, người toàn là xương."

Nhậm Dận Bồng híp mắt hưởng thụ tê tê dại dại trước ngực, lời nói mang theo tiếng thở dốc: "Muốn giảm cân nha... em cũng gầy."

"Sao giống nhau được, Nguyên ca của anh rất khỏe, không thì làm sao có thể thỏa mãn anh, anh gầy em ôm sẽ không mềm mại."

Oneshort Gia Nhậm 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ