Chương 203: Kết cục của việc cáo hắc trạng
Tiểu Ái nhìn về phía gương, tàn nhẫn mà cho mình năm quyền.
Đánh, rất đều, rất khuếch đại, tin tưởng hiệu quả nhất định có thể đạt đến như mong muốn!
Cậu ta ôm khuôn mặt "bị đánh" đến hầu như biến dạng đến lăn lộn trong lồng ngực Hải Hoàng khóc nửa giờ...
Dù sao cũng đã 13 tuổi, lăn qua lăn lại lăn đến Hải Hoàng đều có chút ngã trái ngã phải. Nhưng dù thằng bé có lớn hơn nữa vẫn là tôn tử bảo bối của Hải Hoàng...
"Ai dám đánh con thành như vậy? Ăn mật Hải Long sao!" Hải Hoàng luôn luôn là một nhân quân nho nhã, nhưng hiện tại cũng không khỏi nổi trận lôi đình, đau lòng...
"¥#&@..." Tiểu Ái Vương Tôn ở trong lồng ngực Hải Hoàng khóc lóc tố cáo dài 7749 trang, thêm mắm dặm muối.
Hải Hoàng rất tức giận nha! Dực quốc có dính đến XP gia cũng nhìn không vừa mắt. Ngay cả một tiểu tử hầu hạ cũng dám bắt nạt trên đầu Vương Tôn, một chút gia giáo cũng không có!
"Tra cho ta kẻ đã đánh Vương Tôn!" Hải Hoàng ra lệnh cho quan chức bộ tình báo của mình."Nội tình con đã tìm người điều tra xong!" Tiểu Ái đưa tới một văn kiện.
Cũng không suy nghĩ một chút Miêu Thiếu năm đó là làm gì, là kim bài gián điệp đó đa! Miêu thiếu hiện tại cũng là BOSS cục tình báo Phong quốc. Vì thế Tiểu Ái tùy tiện nhờ ai cũng được, tìm thúc thúc bá bá "Giúp chút ít việc", tình báo này cũng là nước chảy thành sông mà đến trong tay cậu ta.
Hải Hoàng xem tư liệu của Tiểu Bạch, trên mặt càng quái lạ: "Trước ba tuổi là nô tịch XP gia, sau ba tuổi được thu dưỡng... cha là A4, cựu quan tham mưu của 301 tướng quân, hiện tại là tổng quản sự của tập đoàn XP; mẹ là A Châu, hải tộc, tư liệu cụ thể không rõ...
Hải Hoàng mặt lộ vẻ khó khăn, đóng tư liệu lại, thở dài một hơi. Vừa rồi ông giận dữ, muốn diệt cả nhà này để báo thù cho tiểu tôn tử, hiện tại... Hiện tại đành phải thở dài.
Ông có thể xuống tay với con gái, con rể mình hay sao?
Con nuôi, con nuôi...Cho dù là của hài tử thân sinh A Châu cùng A4, cũng chỉ là ngoại tôn, so với tôn tử vẫn là kém một chút. Huống hồ chỉ là một con nuôi...
"Gia gia, mẹ của hắn cũng là hải tộc, vậy ông có diệt cửu tộc hắn hay không?" Tiểu Ái hưng phấn lay lay cánh tay Hải Hoàng, nịnh hót cầu xin.
"Việc này ta sẽ xử lý, con cẩn thận dưỡng thương..." Hải Hoàng thương tiếc chạm chạm mấy vết thương trên mặt Tiểu Ái, thương ở mặt thằng bé, đau ở tâm ông.
Giải quyết vụ Tiểu Ái, lúc gọi điện thoại cho A Châu, ngữ khí của Hải Hoàng cũng không mấy vui vẻ: "Quản lại đứa con nuôi của con đi! Suốt ngày ở cùng với mấy đứa hư hỏng nhà XP, cũng không học tốt..."
"Phụ hoàng, đến cùng đã xảy ra chuyện gì đây?" A Châu tâm cơ linh xảo, nghe ngữ khí liền biết tất có vấn đề.
Để điện thoại xuống, A Châu lập tức rõ ràng là chuyện gì.
Kỳ thực chỉ là mấy trò đùa vui của mấy đứa nhỏ, cần gì phải gắt gỏng như thế? Hơn nữa câu nói cuối cùng của phụ hoàng kia, có chút khiến người ta thương tâm. Phụ hoàng nói với nàng: " "Hải Long đản" năm nay con đừng dẫn theo con nuôi của con, mắc công ta nhìn lại sinh khí! Hơn nữa lúc đó Tiểu Ái cũng sẽ đến, hai thằng nhóc gặp mặt lại sẽ ồn ào, con vẫn là nên lảng tránh chút đi!"
Mà A Châu rất rõ ràng trả lời ông: "Như vậy năm nay cả nhà con cũng không tới..."
Lời này của A Châu cũng có chút thành phần đấu khí ở bên trong. Những năm gần đây nàng đã thấy quá nhiều đãi ngộ khác nhau một trời một vực của hai huynh đệ này, rõ ràng đều là Vương Tôn, nhưng một bên cao cao tại thượng, vạn người sủng ái, một bên khác chỉ có thể lẳng lặng đứng bên cạnh nàng, giống như một kẻ tôi tớ.
Nàng tự nguyện từ bỏ thân phận công chúa, là vì A4, vì yêu, nàng không oán.
Nhưng Tiểu Bạch là một tay nàng nuôi nấng, nàng yêu thương thằng bé như con đẻ của mình. Nàng oán!
Vì thế, hoặc là cả nhà về hải tộc cùng dự tiệc, hoặc là thiếu một cũng không đi! Phụ hoàng bất công như vậy thực sự là quá mức rồi! Tiểu Bạch ngoan như thế, nhất định sẽ không động thủ trước. Nhất định là đứa nhỏ bị sủng hư kia sai! Bất luận A Châu thông minh trí tuệ như thế nào, hiện tại cũng chỉ là một người bị tình mẹ chiếm hết lý trí.
Đối với Hải Hoàng chỉ "Phê bình giáo dục" một phen như vậy, Tiểu Ái không tha thứ rất lâu, nhưng cũng không thay đổi được cái gì.
Trong lòng cậu ta hận cho rằng gia gia là sợ làm XP gia tức giận, liền khóc nháo không ngớt nói: "Cha hắn chỉ là một con chó cho XP gia, mẹ hắn cũng chỉ là một vú già nho nhỏ bên trong hải tộc, hơn nữa hắn còn là một con nuôi không rõ lai lịch, một con hoang mà thôi! Gia gia sẽ không ngại động vào hắn đi!
Hải Hoàng tuy rằng thương yêu tôn tử, nhưng không phải là kẻ ngốc. Nghe những lời thô tục này của tôn tử, không vui cau mày nói: "Con nên thu liễm lại tính tình của mình ở trường học đi, còn có, ta hi vọng tử tôn hải tộc sẽ có mỹ đức khiêm tốn cùng lễ phép..."
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN] NGƯỜI CHIM, TIẾT THÁO CÁC NGƯƠI ĐÂU MẤT RỒI!
Short Story-Truyện reup khi đã có sự cho phép của Editor. -EDIT+BETA :GIA NGHI -Lưu ý! Bộ này cũng gần với thể loại NP nhé!!!!