Chương 209+210

22 3 0
                                    


Chương 209: Bị Bạch Tuộc chà đạp!

San Đạo như lại trở về nơi cậu được sinh ra - tâm hải dương.

Cậu được làn nước biển ấm áp nhẹ vỗ vào thân thể, hoàn toàn buông thả thân thể mà thư thả.

Gió biển mang hơi lạnh thổi qua thân thể cậu, như là khẽ vuốt phím đàn, say sưa từng cái tế bào trên thân thể. San Đạo cảm thấy khắp cả người mát lạnh, thật giống như mình lại trở về trạng thái ban đầu lúc vừa sinh ra đời - trần trụi.

Ở bãi biển không người, dưới bóng cây dừa, được nước biển vỗ về, cậu mới sẽ không thẹn thùng. Cậu thản nhiên mà hưởng thụ tất cả, hưởng thụ ánh mặt trời ấm áp trên bãi biển hoàn mỹ.

Đã rất lâu rồi không được thoải mái như thế này! Từ khi học khóa của tiến sĩ Như Lai, San Đạo lại cảm giác mình kém "Thần" rất xa, không ngủ không ngớt mà đuổi theo đại thần, vì thế thân thể cùng tinh thần đều mệt mỏi.

Nhưng mà tự nhiên San Đạo cảm thấy có người đang liếm chân cậu! Cậu kinh hãi nhìn một chút, lại nhìn thấy một cái xúc tu phấn hồng, chầm chập kề sát tới trên chân cậu...

Sau đó, cái xúc tu kia càng ngày càng dài, San Đạo trợn mắt ngoác mồm mà nhìn cái xúc tu phấn hồng kia đang nhích từ từ theo hướng lên trên, đưa về phía tiểu kê kê của cậu...

Hơn nữa xúc tu không chỉ có một cái, một khác lại duỗi tới từ sau đầu của cậu, mơ ước đôi môi của cậu...

Nhiều tay nhiều chân, là cái sinh vật kỳ quái gì đây?

San Đạo một thân mồ hôi lạnh, lấy hết dũng khí, lấy tinh thần thám hiểm khoa học đưa tay ra sờ soạng một hồi, hoạt hoạt mềm mại, đây là xúc tua Bạch Tuộc?!

Trời đất, đây là chuyện gì đây, sao mấy cái xúc tua này ấm ấm dính dính thế!?

San Đạo cấp tốc muốn bò lên bờ, nhưng là cái xúc tua hồng nhạt kia tương đương dính người, lại kéo chân cậu, lại còn ôm lấy cổ của cậu, muốn bước nửa bước cũng khó nha!

San Đạo sử dụng hết khí lực từ lúc bú sữa tới giờ, dùng sức đạp đi cái râu dài trắng mịn kia trên đùi. Nhưng mà mặc kệ cậu gắng sức như thế nào, cái xúc tua ôm lấy cổ cậu lại chuyển đến trong miệng cậu, còn rất tình dục mà quấy rối, cuốn lấy đầu lưỡi của cậu. San Đạo cảm giác mình không thể nào hô hấp được! Cậu duỗi ra hai tay, cố gắng kéo cái sắc ma kia ra...

Thật vất vả thoát khỏi khống chế trên mặt, cậu cảm thấy tiểu kê kê của mình bị xúc tu phía dưới kia thừa lúc vắng mà xông tới, vững vàng quấn lấy!

Trời đất, cái loại sinh vật biển này làm sao có thể có được năng lực suy nghĩ, còn ra tay với nơi yếu nhất của cậu. Đây thật sự là một loại sinh vật biển thân mềm sao?

San Đạo như bị lạnh cóng ở trong nước biển, bãi biển đã gần trong gang tấc nhưng cậu lại không thể bò lên nổi, vẫn giãy dụa trong biển nước. Con bạch tuộc kia rõ ràng có phải là động vật bậc cao đâu, nhưng nó lại biết thế nào dây dưa với cậu. Giãy dụa một cái, càng nhiều xúc tu sẽ xông lên quấn lấy cậu, xoa xoa nắn nắn khắp cả người cậu.

Lại sau đó, cậu tiêu hao hết khí lực cuối cùng sau những phản kháng vô vọng. Cậu cũng không phải một thiếu niên có tập thể thao, có sự chịu đựng cao. Cậu chán nản thừa nhận mình không đấu lại con Bạch Tuộc hồng nhạt dâm tiện kia, cậu thua!

Cậu không có cách nào nhúc nhích, hai cái xúc tu kia ràng buộc hai tay cậu chặt chẽ, ôn nhu nhưng rắn chắc mà khống chế cậu, không cho cậu phản kháng, cậu cũng không còn năng lực đi kéo bất kỳ một cái xúc tu nào... Chỉ có thể là con cá mặc cho chúng nó thịt.

Xúc tu tham lam thám bảo mỗi một góc của thân thể cậu, dường như hải tảo điên cuồng sinh sôi nảy nở chiếm lĩnh toàn bộ san hô, mỗi cái khe hở đều không buông tha...

San Đạo khó chịu mà uốn éo eo, làm sao cũng không cắt đuôi được mấy cái xúc tu xấu. Lần đầu tiên trong đời cậu có cảm giác mất khống chế, vừa khổ sở, vừa sợ hãi, lại vừa vui sướng. Cậu có cảm giác rất nhiều cảm giác bất đồng với nhau, vừa có loại thoải mái được người khác tao đúng chỗ ngứa, nhưng càng nhiều vẫn là trốn tránh, vừa muốn lại vừa ngượng ngùng.

Cậu cảm thấy hết thảy dòng máu toàn thân đều tụ tập ở JJ, như thủy triều mãnh liệt đi qua, đình trệ ở nơi đó. Dưới sự an ủi của các xúc tu, cái miệng cống chật ních kia bị hừng hực kích động cũng sắp muốn tràn ra.

[HOÀN] NGƯỜI CHIM, TIẾT THÁO CÁC NGƯƠI ĐÂU MẤT RỒI!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ