Nhật kí chăm em bé của các anh (I)

2.2K 234 8
                                    

Tác giả: 何来人间惊鸿客.

Link: helairenjianjinghongke63985.lofter.com/post/32220764_1cc09963e

Tác giả: Chiếc fic ngọt ngào có thể đọc khi tâm trạng không tốt, thiết lập Tiểu Vũ năm tuổi.

———————-

Anh sẽ cố gắng bù đắp tình mẫu tử đã bắt đầu phai nhạt cho đứa nhỏ trong lòng bàn tay mình bằng một loại tình cảm có tên là anh trai.

"Tiểu Chương à, con xem có thể giúp mẹ giữ đứa nhỏ vài ngày không? Con yên tâm, thằng bé rất ngoan, mẹ thật sự không có thời gian ở nhà trông thằng bé."

Trong căn phòng tối tăm thấp thoáng có thể thấy rõ trên tường dán đầy poster của các nhân vật, trong căn phòng không quá rộng rãi đặt đầy những nhạc cụ không biết tên. Đống giấy lộn xộn ném đầy trên sàn nhưng cũng không có tờ nào ở trong thùng rác.

Người phụ nữ trung niên mặc quần áo lỗi thời, trên mặt đã có những dấu vết của năm tháng đang vội vàng nhìn xung quanh, gượng gạo tìm được một chỗ đứng trong căn phòng bừa bộn, hai tay bà che chở cho đứa nhỏ trước người, ánh mắt cầu xin nhìn Lưu Chương đang ngồi trên ghế xoay.

Lưu Chương nhàn nhạt nhìn qua người phụ nữ trung niên kia, lạnh lùng hừ một tiếng, người đàn bà trước mắt này bất luận nhìn thế nào cũng làm cho người ta chán ghét, lúc trước là ai bỏ lại ai, mà bây giờ lại cầu xin anh như thế?

Tầm mắt anh dời xuống người đứa nhỏ yên tĩnh không nói lời nào kia, đứa bé này trắng nõn, khuôn mặt tròn trịa, lệ chí tinh xảo cùng với môi châu còn chưa hé ra, bất kể là nhìn từ chỗ nào, cũng là một đứa nhỏ khiến người ta yêu thích.

Đứa nhỏ kia cảm nhận được ánh mắt của anh, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ thẹn thùng, bé lui về phía sau vài bước, chui vào trong lòng mẹ.

Lời từ chối vương vấn bên miệng thật lâu, nhưng cuối cùng anh cũng không nói ra, có lẽ là vì bộ dạng của đứa nhỏ kia cực kỳ nhu thuận nên anh không đành lòng nói lời từ chối, Lưu Chương đồng ý.

"Được rồi, bao lâu?"

"Hai tháng, hai tháng là được."

Người phụ nữ trung niên kia hình như rất cao hứng, bà thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng, sợ anh sẽ đổi ý, mà bà không biết rằng bộ dáng cười rộ lên của bà làm Lưu Chương vô cùng gai mắt.

"Tiểu Vũ, mau gọi anh trai."

Người phụ nữ kia buông lỏng hai tay đặt trên vai đứa nhỏ, nhẹ nhàng đẩy bé đến trước mặt Lưu Chương để bé gọi anh là anh Lưu Chương, nhìn thế nào cũng thấy giống như đang lôi kéo làm quen.

Lưu Vũ còn không cao bằng chân Lưu Chương, bé buộc phải ngẩng đầu lên nhìn Lưu Chương, cái miệng nhỏ nhắn hé ra làm như mắc cỡ không nói nên lời, cuối cùng bé cẩn thận kéo góc áo Lưu Chương một chút, lúc này mới mềm mềm gọi một tiếng anh trai.

【ALL VŨ】 ĐẾN SỦNG LÍU DUỶ NÀOOOONơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ