4.1 Thư kí Ly

4 2 0
                                    

Ở một công ty nọ, nơi là ông chủ lẫn nhân viên đều là những anh tài xuất chúng, có tài năng hơn người. Không những vậy đi một bước là có thể gặp được vô số mỹ nam, mỹ nữ a.

Phải nói, muốn vào công ty này vô cùng khó, mà để làm được thư kí của tổng tài, người có chức vị lớn nhất của tập đoàn thì quả thực là khó lên trời. Ngoài dung mạo thì phải thật sự có tài năng, mà vị này trong rõ đã trải qua bao nhiêu vòng phỏng vấn, loại biết bao đối thủ đều khoa khát vị trí này để được mặt chủ tịch của tập đoàn.

Người trong tập đoàn đều rõ, vị kia có sức ảnh hưởng như thế nào, trở thành thân tín của chủ tịch sẽ có quyền lực ra sao. Mọi người đi qua đều trịnh trọng cúi chào người ấy bằng một cái tên.

Thư kí Ly.

Phải biết để ngồi vào vị trí này, cô nhất định phải thông qua vòng cuối cùng, đáp ứng được yêu cầu của chủ tịch đề ra. Lúc bước vào phòng, cô đã chuẩn bị sẵn tâm thế để nghênh chiến, quyết không thất bại. Loại ra hàng trăm đối thủ để được gặp riêng chủ tịch là đã đủ ưu tú lắm rồi, nếu chẳng may bị loại thì cũng có vô số công ty khác muốn nhận cô vào làm. Nhưng tài nguyên công ty lớn như vậy, môi trường năng động, tiền lương còn vô cùng hấp dẫn. Quả nhiên vẫn là ưu tiên số một của cô.

Nhớ lại ngày đó, cấp dưới của chủ tịch đích thân tiếp đón cô vào trong, thái độ vô cùng niềm nở hoà nhã. Ban nãy đứng trong thanh máy đi lên phòng cao nhất, cửa kính hiện lên hết sự đồ sộ, cao cấp của công ty ở phía bên dưới. Cô còn đang cầu nguyện mình sẽ vượt qua cửa ải cuối cùng này, được làm việc ở đây đến cuối phần đời còn lại. Nguyện cống hiến sức lực của tuổi trẻ của mình.

Cánh cửa bên trong đã mở ra, cô tự tin bước vào. Khí chất ngời ngời, không hổ danh là hoa khôi của trường đại học, phải nói từ khi cô còn là sinh viên đã là đối tượng được nhắm đến của vô số công ty lớn nhỏ. Nói ngoại hình có ngoại hình, nói năng lực có năng lực, đáp ứng được mọi mặt một cách hoàn mỹ!

Vị chủ tịch kia tuổi đời cũng còn khá trẻ, ngồi quay lưng lại phía cô. Dường như là đang ngắm nhìn mọi thứ bên dưới, giống như đang thoả mãn địa vị của bản thân, ngồi ở toà nhà cao nhất thành phố, đứng trên hàng nghìn người. Thành tích quả là nổi bật.

"Chủ tịch." Cô cẩn thận lên tiếng, còn nghiêm túc gập người cúi chào.

Thấy đối phương vẫn không hề lên tiếng, thậm chí còn không quay người lại. Cô có chút lo sợ, tự điểm lại bản thân chẳng nhẽ là đã làm sai điều gì sao?

"Cô..." Người kia cuối cùng cũng đã lên tiếng.

"có thích uống cà phê G7 do Việt Nam sản xuất không?"

"Hả?" Vừa cô ý thốt ra, cô liền nhận ra mình đã lỡ lời. Đây không phải là câu hỏi mẹo đó chứ, hay chủ tịch muốn cô thể hiện năng lực bằng cách đánh giá sản phẩm trước. Nhưng công ty là hướng đến các mặt hàng xa xỉ phẩm, đều là phục vụ cho giới thượng lưu, căn bản là không hề có muốn nhúng tay sang sản phẩm cà phê.

Cô có chút hoang mang trước câu hỏi này, còn chưa biết trả lời ra sao để đạt yêu cầu thì đành miễn cưỡng nói thật. Dù sao nếu để bên đối phương chờ đợi quá lâu thì sẽ tạo ấn tượng không tốt.

Đoản của Kỳ NhiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ