"Vậy được rồi..." Vì không muốn việc xuống núi phải chậm trễ, Thẩm Gia Kỳ đành phải đáp ứng.
Lương Thiệu Dương để Thẩm Gia Kỳ nằm thẳng ở trên ghế đá ven đường, cởi quần, hai chân tách ra ép đến ngực, đem âm hộ dâm mĩ ướt nóng mà lộ ra trước mắt anh rể.
Thẩm Gia Kỳ nộn bức đã sớm lầy lội bất kham, Lương Thiệu Dương dùng hai ngón tay dính dính dâm dịch liền thuận lợi cắm đi vào, vách động ướt dính nóng bỏng, Lương Thiệu Dương không cắm bao sâu liền sờ được cái nấm kia, nhưng hắn lại không vội mà lấy ra, mà là làm bộ không có tìm được ở hoa huyệt Thẩm Gia Kỳ tiếp tục moi đào.
Thẩm Gia Kỳ bị khoái cảm kích thích đến khóe mắt đỏ bừng, lại ngượng ngùng kêu lên, nhẫn đến cả người ngứa ngáy khó nhịn. Anh rể đang giúp mình lấy nấm, nếu cô mà rên lên.... Thì như vậy thật quá dâm.
"A, tìm được rồi." Chơi một lát mới buông tha, Lương Thiệu Dương thành thạo, hai ngón tay kẹp lấy cây nấm chậm rãi kéo ra bên ngoài.
Thẩm Gia Kỳ cảm thụ được thân nấm chậm rãi cọ xát nhục bích của mình, cảm giác tê ngứa tựa hồ từ xương cốt như chui ra tới. Bức huyệt cô thật sự chặt, nấm lại bị thấm vào đẫm dâm dịch, hoạt không lưu vứt, Lương Thiệu Dương đổi vài lần tay mới túm nguyên cây ra tới.
Bởi vì nấm quá lớn, nhét ở tiểu bức Thẩm Gia Kỳ căng đến tràn đầy, khi mà lôi ra ngoài, miệng huyệt cùng không khí tiếp xúc phát ra "Ba" một tiếng.
Không khí lành lạnh tiếp xúc dũng mãnh vào tiểu huyệt không kịp nhắm lại của Thẩm Gia Kỳ, miệng huyệt run rẩy vài cái, phía trước còn đang bị anh rể đổ ép tinh dịch nồng đậm, cùng với dâm dịch của cô tạo thành hỗn hợp chảy ra ngoài.
Mà cây nấm kia bởi vì ở trong bức huyệt Thẩm Gia Kỳ, bị nhục huyệt nóng bỏng làm cho ấm lên, Lương Thiệu Dương nhìn trước mắt là một màn dâm loạn, cắn răng đem cây nấm trơn trượt trong tay mà vặn một cái thì nước văng khắp nơi.
Hắn khóa ngồi ở trường ghế thượng cởi bỏ khóa quần, móc ra dương vật thô dài dữ tợn của mình, đè lại đùi mịn màng của Thẩm Gia Kỳ, đem dương vật nhắm ngay tao huyệt cô, quy đầu cực đại ở miệng huyệt nho nhỏ của Thẩm Gia Kỳ không ngừng thúc chọc, đỉnh đến tao huyệt mở ra khép lại.
"Anh....anh rể?" Thẩm Gia Kỳ cảm giác được anh rể lại đem dương vật hướng tiểu bức mình mà cắm, kinh hoảng mà mở to hai mắt:
"Anh làm gì, không phải giúp em lấy nấm sao? Vì cái gì lại muốn..."
"Gia Kỳ, tao huyệt này không có nấm lấp kín, dâm dịch chảy mãi không ngừng, khẳng định là bị bệnh, anh rể đến giúp em trị bệnh."
"Ô... Không có, tao huyệt chính là bị anh làm cho ra bệnh, không cần ..."
Thẩm Gia Kỳ ủy khuất mà cắn môi, đây còn không phải là anh rể đang cưỡng gian cô sao, như thế nào lại còn tìm cái cớ buồn cười như vậy?
"Bảo bối ngoan, bằng không, anh rể sẽ để em thân trần một mình xuống núi."
Lương Thiệu Dương sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng mà đe dọa vưu vật dưới thân, một chút cũng không có ý nói giỡn, bàn tay to tùy ý vén lên áo Thẩm Gia Kỳ, nắm lấy vú trắng no đủ mà chà đạp, đầu tiên là để lại một dấu tay, sau đó nhanh chóng biến thành màu hồng, Thẩm Gia Kỳ thoải mái mà rên rỉ một tiếng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[DROP] MỖI NGÀY ĐỀU BỊ ANH RỂ THAO
RomansaTác giả: Đôn Nhục Đích Nhất Trạc Tửu Giảo Nhân Tên gốc: Tỷ phu tổng thị càn tha - anh rể luôn là làm nàng. Nguồn convert: Reine Dunkeln Editor: Riisreal Truyện đã drop Văn án: cuộc hôn nhân của chị gái và anh rể gần như mỹ mãn, vậy mà sau lưng chị g...