Chap 16: Cố nhân

2.9K 219 39
                                    

Đêm đen như mực của làng Cát kèm không khí lạnh buốc tận tâm can thực sự khiến một người ấm áp như Naruto có chút không quen, cái mùi hanh của gió, của cát, cái không khí nóng ẩm ban ngày làm đêm trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết khiến nơi đây như tồn tại thứ khiến ta sợ hãi.

Cậu hòa vào dòng người đi đi lại lại trong làng, tiếng bước chân cậu như hòa lẫn luôn vào đám đông. Cậu nghĩ bản thân mình sắp tan vào dòng người mất rồi. Một thoáng nào đó cậu chợt nghĩ, giá mà bản thân mình có thể hòa tan vào họ luôn thì thực sự tốt biết mấy. Những kí ức không đẹp đẽ gì hiển hiện trong khối óc nhỏ bé khiến cậu khao khát thoát khỏi đống hỗn độn trong tâm trí ngay bây giờ. Một nụ cười lúc nào cũng trên môi làm cậu như ánh nắng trong lòng tất cả bạn bè, chỉ một mình thân thể nhỏ bé đó biết, rằng sâu thẳm trong lòng ngực rỗng tuếch, cậu khao khát yêu thương đến chừng nào. Có thể cha cậu là một Hokage vĩ đại, có thể mẹ cậu là một truyền nhân dòng họ Uzumaki đáng kính, cậu lại là đứa con trai duy nhất mang trong mình sức mạnh bảo vệ cho làng khỏi sự thèm muốn của các quốc gia lận cận. Cậu tự đánh lừa bản thân mình rằng mọi người đều yêu thương cậu, nhưng cậu là con người, làm sao có thể mắt không thấy, tai không nghe, tim không cảm nhận? Những con ngươi ghẻ lạnh nhìn lấy cậu là hiện thực, những lời bàn tán ra vào về cậu là hiện thực. Con người chỉ như một sinh linh nhỏ bé giữa thế giới, làm sao phủ nhận những điều đang hiển nhiên ra trước mắt?

Bước chân cậu ngày một chậm chạp, cậu như muốn để những con người nô nức nơi đây hòa tan cậu, một chút ý niệm thoát khỏi đây và đi gặp vũ công lúc nảy của cậu gần như không còn nữa. Những kí ức về những kẻ trong làng, những kí ức về một con người mang tên "Itachi" như đang ngoặm lấy từng tế bào sâu trong óc tủy cậu, khiến nó trở nên đau nhức và không thể dừng lại được. Từng lời nói ngày ấy như từng nhát đâm sâu vào trong trái tim nhỏ bé, từng mảng như xé tan thân thể hầu như đã vụng vỡ từ bao giờ. Đó là con người ấm áp nhất mà cậu từng biết đến. Ánh mắt, nụ cười như trăng sao thanh tĩnh soi chiếu từng tế bào cậu.
—————————————————————-
Itachi như hòa vào đêm đen. Hắn đã nhìn thấy hình dáng của Naruto trong dòng người. Mắt hắn chợt xuất hiện đôi dòng cảm xúc. Hắn nhớ cậu, ngần ấy thời gian, chưa một phút giây nào hắn quên được cậu. Hắn chưa bao giờ tự an ủi bản thân, hay chí ít, đánh lừa nó rằng nên quên cậu. Một Uchiha thực thụ không phải một kẻ hèn nhát trốn tránh cảm xúc của mình. Thực ra hắn trước giờ vẫn quan niệm rằng chả ai chết vì nhớ nhung cả, chỉ là đôi lúc họ nhớ một ai đó đến mức thà họ chết còn hơn. Nhưng suy nghĩ đó của hắn đã dừng lại khi hắn cảm nhận rằng bản thân có thể bị thay thế bởi em trai hắn. Nếu ai đó nói điều mà Itachi hối hận nhất thì có lẽ chính là đã tha cho đứa em trai hắn trước kia, hắn đáng lẽ nên ra tay dứt khoác hơn, độc ác hơn, mãnh liệt hơn. Hắn đã cho Sasuke sống sót, cái cách em trai hắn nhìn Naruto, cách em trai hắn đối xưr với con mèo nhỏ, làm hắn thấy được em trai hắn thực sự muốn tranh giành với hắn.

Ngay lúc đó, hắn cứ ngỡ một lần nữa sẽ nhường mọi thứ cho đứa em trai yêu quý. Nhưng sự ích kỷ sâu trong tâm khảm của môt Uchiha như đang giết hắn từng ngày, từng ánh mặt nụ cười, từng sự dịu dàng mà cậu mang đến như gió thổi mùa xuân thổi mát vào tâm hồn sắp lụi tàn đối với thế giới này.Hắn yêu thương em trai mình, nhưng đối với cậu bé mang đôi ngươi xanh biếc kia, hắn cầu khẩn chúa cho hắn được ích kỷ một lần, duy nhất một lần thôi. Cho hắn chạm vào ánh sáng ấy, cho hắn cảm nhận thân thể ấy, cho hắn bảo vệ tạo vật quý giá đó. Hắn dùng tất cả những may mắn của đời người để gặp được cậu, vậy xin chúa, hãy cho hắn một lần được dùng tâm can thiện lương của hắn đối với thế giới này cho việc mang cậu ở bên mình mãi mãi.
—————————————————————-
Khu vườn làng Cát......
Nơi đây là khu vườn được xây để trồng các loài hoa trong làng, cũng như những loại thảo dược quý giá nhất ở sa mạc , cậu nghe Sakura bảo nơi đây chính là một thiên đường cho việc tập luyện nhẫn thuật trị thương.

 Em là của tôi,Naruto! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ