03. một dải vỏ quýt

1.4K 298 8
                                    

minjeong đèo jimin đến được khu chợ cá khi lưng áo đã ướt cả một mảng lớn. jimin thấy vậy thì cứ ngồi vắt vẻo ở yên sau mà lấy hai bàn tay của mình phẩy phẩy cho áo em mau khô, thậm chí còn cao hứng chu môi lên thổi phù phù làm minjeong vừa nhột vừa xấu hổ muốn chết khi người đi đường cứ ngoái đầu lại nhìn hai đứa.

cho dù minjeong đã nhắc nhở, thậm chí là nạt nộ và đe doạ nhưng jimin vẫn cứ nhăn nhở bày trò như vậy. điều đó lại càng làm cho minjeong nung nấu kế hoạch lát nữa thà đi bộ về chứ nhất định không đèo cái con người này nữa.

vì vậy ngay khi thấy lấp ló tấm bảng cũ mèm in chữ "chợ cá", minjeong đã nhảy phốc một cái xuống xe vì không thể chịu đựng cái cảm giác nhồn nhột phía sau lưng thêm một giây phút nào nữa.

"nếu chị rảnh quá thì dắt xe đi"

chiếc xe đạp có từ thời jimin mới chân ướt chân ráo bước vào cánh cổng trường đại học loạng choạng mất vài giây, nhưng nhanh chóng được đôi chân dài của ai đó chống xuống ngon lành. jimin hí hửng chồm người lên nắm lấy tay lái rồi cũng nhảy sang một bên mà dắt xe đuổi theo minjeong đã đi thẳng một mạch vào trong chợ.

các sạp hàng ngay phía đầu chợ chủ yếu là hàng đồ khô cùng rau củ tươi rói, mấy cô bác đứng tuổi nhận ra con gái của ông chủ cảng cá thì ngay lập tức hồ hởi người cho túi quýt mỏng vỏ, người dúi vào giỏ xe ổ bánh mỳ hoa cúc thơm lừng mùi bơ xen lẫn hương cam.

"mà jimin hôm nay đi với ai thế? bạn gái mới à? jimin khéo chọn ghê cô nào cũng xinh hết"

jimin hốt hoảng quay sang nhìn sắc mặt minjeong rồi cười như mếu với cô bán đậu phụ đang phe phẩy cây gậy đuổi ruồi.

"làm gì có ai đâu mà cô nào cũng xinh ạ?"

"thì hồi lâu lâu có cô giáo mầm non rồi tháng trước jimin cũng dẫn cô phóng viên nào tới chợ mình viết bài về chất lượng hải sản ở đây còn gì?"

minjeong nghiêm túc dựa vào một bên tay lái mà chống cằm nghe mấy cô bác hồ hởi chia sẻ tình trường dài hơn sớ của cái đồ không biết đi xe đạp kia. từ cô bạn cùng bàn cho đến con gái nhà giặt ủi, từ cô y tá ở trạm xá phường cho đến em gái văn thư ở toà thị chính. minjeong cảm giác như cứ đi thêm mười mét ở cái đất cảng này là có thể bắt gặp một "bạn gái cũ" của yu jimin.

trước khi để mọi chuyện đi quá xa khỏi khu chợ cá, yu jimin húng hắng mấy tiếng trong cổ họng rồi nói lớn:

"mà hôm qua bố cháu có nói là tháng này có vài sạp hàng chưa thanh toán tiền thuê chỗ thì phải ạ!"

chỉ chưa đến 10 giây sau, cô bán đậu đã ngồi ngay ngắn ở hàng đậu, bác bán đồ khô nhanh chân chạy về sạp đồ khô. đám đông vừa rồi vẫn nhốn nháo nay đã chỉ còn lại mỗi jimin và minjeong cùng chiếc xe đạp với chiếc giỏ đã nặng trĩu đồ ăn.

jimin ngó nghiêng ngược xuôi để đảm bảo mình đã kiểm soát được tình hình rồi quay sang minjeong gãi đầu gãi tai nói:

"mấy chuyện yêu đương vớ vẩn của con nít thôi, không có gì đâu"

"giải thích với tôi làm gì?"

minjeong nhún vai trả lời rồi lại bỏ đi một mạch làm jimin khổ sở chạy theo. vào sâu phía bên trong chợ, vị trí sát với bến cảng nhất chính là khu bán hải sản.

karwin; năm ngàn nửa cân cá bạcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ