Chương 43

1.5K 86 12
                                    

"Lâm Dược, Lâm Dược!" Tôn Vân Khở nâng bàn tay thon dài khớp xương rõ ràng của mình quơ quơ trước mắt Lâm Dược.

"Hả?" Lâm Dược bùng tỉnh hoàn hồn.

"Cô đang nghĩ cái gì vậy?" Tôn Vân Khởi nghi hoặc hỏi.

"Tôi đang nghĩ tên của bức tranh này." Lâm Dược chỉ vào tranh sơn dầu nói, "AMOUR trong tiếng Anh là tình yêu bất chính."

"......" Tôn Vân Khởi trợn mắt, anh ta có chút ngạc nhiên nhìn về phía Lâm Dược đang đen mặt, nghĩ nghĩ hỏi, "Cô quen với chủ buổi triển lãm tranh này sao?"

"Chị ta là bạn gái cũ của bạn trai tôi." Lâm Dược nói.

"Ồ." Anh ta có chút xấu hổ.

"Mũ rơm này là bạn trai của tôi đưa cho chị ta." Lâm Dược tiếp tục oanh tạc.

"À." Tôn Vân Khởi xấu hổ đến mức không muốn nghe tiếp.

"Mà cái mũ rơm này, là của tôi!" Lâm Dược không nghe được tiếng lòng của anh ta nghiến răng nghiến lợi nói.

"Hả??" Này, này, quan hệ của mấy người phức tạp thật đấy.

Mà lúc này Ngôn Luật Kỷ đã giúp Hoa Vũ phiên dịch xong, hắn lịch sự bắt tay tạm biệt đối phương. Ngôn Luật Kỷ nhìn xung quanh, nhanh chóng tìm được Lâm Dược khuất sau đám đông. Hắn rời đi lâu như vậy, cô nhóc này chắc sẽ không ghen tị chứ? Nghĩ như vậy, khoé miệng Ngôn Luật Kỷ cong lên một chút, hắn xoay người sải bước đi về hướng Lâm Dược.

Hoa Vũ nhìn về hướng mà Ngôn Luật Kỷ đi đến, hắn là người hiểu cô nhất cũng như cô là người hiểu hắn nhất, hiện tại người đã rời bỏ cô để đi về phía cô gái khác. Về phần cô gái kia, tầm mắt Hoa Vũ dừng trên người Lâm Dược, sau đó, cô đang nhìn thấy cái gì vậy? Món đồ mà cô gái kia đang cầm chính là mũ rơm A Thiệu tặng cho cô! Cô đi theo sau Ngôn Luật Kỷ không chút nghĩ ngợi.

"Gói Thuốc." Ngôn Luật Kỷ thuận thế ôm lấy vai của Lâm Dược, tầm mắt dừng trên người Tôn Vân Khởi.

"Xin chào, anh chắc là bạn trai của Lâm Dược rồi, tôi là bạn mạng của cô ấy, Tôn Vân Khởi lịch sự vươn tay, anh ta có chút tò mò về người đàn ông lấy đồ của bạn gái hiện tại tặng cho bạn gái cũ này.

"Bạn mạng?" Giọng nói Ngôn Luật Kỷ lộ ra sự ngạc nhiên.

"Ngại quá." Hoa Vũ đi đến bên cạnh bọn họ, làm gián đoạn cuộc nói chuyện của Ngôn Luật Kỷ và Tôn Vân Khởi, cô giơ tay chỉ vào mũ rơm Lâm Dược đang cầm, gương mặt mang theo sự ẩn nhẫn nói, "Cái mũ rơm này là đồ trưng bày, cô không thể sờ vào nó được."

Có lẽ mọi phụ nữ trên đời luôn có một loại địch ý đối với sinh vậy mang tên bạn gái cũ, vì vậy bàn tay đang túm lấy mũ rơm của Lâm Dược càng thêm dùng sức, đầu ngón tay cô lạnh lẽo trắng bệch.

Ngôn Luật Kỷ nhìn theo động tác của Hoa Vũ, nhìn thấy mũ rơm trong tay Lâm Dược hắn đầu tiên là sửng sốt, lại nhìn đến sắc mặt của Lâm Dược có chút không đúng, hắn bỗng nhiên có cảm giác không ổn.

"Gói Thuốc, em sao vậy? Có phải không thoải mái hay không?" Ngôn Luật Kỷ hỏi.

Lâm Dược lắc lắc đầu.

[EDIT-HOÀN] GÓI THUỐC NHỎNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ