Ngẫm nghĩ chi cho nhiều, hiện giờ là buổi sáng hắn chắc chắn con ma đó không thể hù được hắn đâu! Hắn nhanh chóng ăn cơm rồi rửa bát. Sau đó đi khám phá phòng của con nhóc này.
( Yuhiko said: Cẩn thận chiều chụy hù mày tiếp nhé! 😔💅✨)
Vừa đặt chân lên lầu thì hắn đã cảm thấy không khí lạnh tràn ngập khắp sàn nhà. Hắn lấy hết can đảm bước tiếp đến căn phòng đầu tiên. Mở cửa ra thì đón chờ hắn là bàn thờ của mẹ Mako, hắn giật mình đứng hình mất 5s. Hắn nhớ trong phòng khách có bàn thờ rồi thì tại sao trong căn phòng này lại có một cái bàn thờ nữa vậy? Hắn mặc dù nhìn có hơi ớn nhưng thôi, hắn vẫn bỏ qua mà đi sâu vào bên trong căn phòng tối này để khám phá.
Cơ mà vừa bước vào bên trong là hắn cảm thấy nó lành lạnh ở phía sau lưng. Không nói nhiều nữa, hắn quay lưng chạy ra khỏi phòng. Căn nhà này có nhiều yếu tố tâm linh quá! Mười mấy năm nay hắn ra vào những tầng hầm ẩm thấp, hay những nơi đã từng có án mạng và thậm chí hắn còn giết người chả gớm tay.
Vậy mà hôm nay lại bị căn nhà tâm linh này hù cho sợ hãi mà bỏ chạy. Thật nhục nhã quá đi. Hắn chạy thật nhanh xuống phòng khách, vừa đặt đít xuống ngồi thì tiếng chuông điện thoại vang lên. Cầm chiếc điện thoại trên tay mà hắn thoáng sợ hãi, vì số này là số của người phụ nữ trên danh vợ hắn. Hắn lấy hết can đảm để nhất máy thì...
- Alo, Xuân à... Chừng nào cưng về? Định trốn ở VN luôn à? Tao nhắn mà đếch thèm trả lời luôn á?!
- Geji à, tao bên này bị thương rồi. Chưa về được. Ó╭╮Ò
- Hôm nay No. 3 của Bonten cũng có thể bị thương à? Chắc cảnh sát bên đó thoáng lắm nên mày mới chưa chết đúng hông?
- (-_-;)・・・
Hắn quen rồi, quá quen với những lời nói cay nghiệt phát ra từ mồm vợ hắn rồi. Thế đấy, hắn ngồi đấy nghe vợ mình gọi điện chửi từ 9h30 đến 10h vợ hắn mới chịu cúp máy chào hắn rồi đi ăn cơm. Suốt buổi điện chỉ toàn nghe vợ hắn vừa chửi vừa nói hắn mau về chứ không một câu an ủi gì. Làm hắn tủi thân quá!
( Chịu đi con, đội vợ lên đầu là trường sinh bất tử mà. ('Д`) )
Hắn buồn quá, hắn tủi thân thôi hắn đi nấu cơm.(;¬_¬)
Nấu cơm, nấu canh xong thì cũng đã tới giờ ăn trưa. Hắn chán nản đi đến cầm điện thoại chuẩn bị bấm thì một lần nữa tiếng chuông lại vang lên. Lần này là anh em nhà Haitani, chắc là đến vừa khịa vừa châm chọc hắn đây mà. Nhưng thôi lỡ lại có việc gì thì sao... Và thế là Sanzu bắt máy. Chào đón hắn không phải là phải câu như thường ngày mà là tiếng cười của Ran.
- Ái chà chà, nghe nói bạn con một gì đó bị thương ở VN á hả ta~
Hahaha~- Có việc gì thì nói đi, đừng cười nữa. (˘・_・˘)
- Đâu đâu, có ít chuyện nói lắm mà giờ cũng sớm nữa. Nên chúng ta nói chuyện tí đi~
-・・・Dị nói lẹ đi. Tao không có thời gian đâu! (●'⌓'●)
- Ê, nghe nói mày cãi nhau với Geji à?
- Đâu có đâu. (-_-;)
- Đâu có gì, lúc nảy Geji nó la um xùm bên đây nè. Nếu không phải anh mày can thì chắc là giờ chỗ họp còn đúng cái nịt ấy~!
BẠN ĐANG ĐỌC
( ĐN/Tokyo Revengers ) Con gái của Sano Manjirou.
De TodoLàm con gái của boss Bonten có gì vui? . . . Thấy chị với em Mikey nhiều rồi. Nên giờ đổi gió qua làm con đi nhỉ? ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾