Chương 8: Nekoma (II)

1.7K 183 0
                                    

Tôi dần di chuyển trở về vị trí của mình, chợt có một giọng nói vang lên khá gần, chỉ ở bên kia lưới.

-Bây giờ không chỉ có Chibi-chan là mối lo, mà giờ là cả em nữa sao Công chúa?_Anh đội trưởng mèo tỏ ra dòng aura khá nguy hiểm.

-Em không phải công chúa đâu ạ!_Tôi phản bác.

-Thì lúc nãy Chibi-chan gọi em là 'Công chúa-chan' còn gì?

-Em-

-Himeragi!

Chưa kịp nói dứt câu, Daichi-san đã gọi tên tôi. Có lẽ anh ấy không muốn mầm non nhà mình tiếp xúc với người lạ, đặc biệt là tên trông vô cùng đáng ngờ này.

Tỉ số bây giờ đã suýt xoa 24-23, trường Nekoma vẫn giữ vững vị trí dẫn trước.

Do Nekoma đã là set point, nên đội của chúng tôi như có một áp lực vô hình rất lớn đè nặng lên vai của mỗi người trong đội.

-Kageyama!_Tanaka-san hô lớn cậu chuyền hai đội mình, đồng thời chuyền bóng bay đến cậu ấy.

Thấy thế tôi lao lên, như thể là Hinata thứ 2, 'tốc biến' đến vị trí vạch mức, lấy đà nhảy lên.

Một quả bóng bổng được Kageyama chọn mang đến cho tôi. Vẫn hít lấy một ngụm khí, như thể đang căng dây lên để bắn đi chiếc cung bằng tất cả sức mạnh mình có.

Nhưng hiện lên trước mặt tôi, ở bên kia lưới là một khuôn mặt quen thuộc - đội trưởng đội mèo.

Bang!!

Anh ta thành công phản lại quả bóng tôi muốn đập nó qua sàn bên kia.

"Thôi chết!"

Tôi quay đầu lại nhìn theo đường bóng bị bật lại. Tiếp theo là khung cảnh bóng rơi xuống sàn, xung quanh là đồng đội đang ra sức cứu lấy nó....nhưng bóng đã chạm sàn, tất cả những điều ấy đã diễn ra sau lưng tôi trước khi tôi kịp đáp xuống đất.

Nekoma thắng với tỉ số 25-23.

"Lại một lần nữa...?"

"Rốt cuộc thì sai ở đâu kia chứ?"

"Mình đã làm tốt thế mà...!"

Trong khi các thành viên trường Nekoma như đang vỡ òa sau trận đấu căng thẳng, Karasuno thì không khỏi tiếc nuối ra mặt, riêng tôi chỉ đứng sững người ở đó, trầm mặc trong chính suy nghĩ lẩn quẩn của bản thân.

-Yulia!

Đột nhiên một tiếng gọi của ai đó gọi tên tôi, như kéo tôi lập tức trở về thực tại.

-Cậu ổn chứ?_Thì ra đó là giọng của Kageyama, cậu ấy trán đẫm mồ hôi mặt có chút lo lắng? Tôi không chắc lắm vì nó không biểu hiện ra rõ.

-Tớ ổn._Tôi đáp.

-Xin lỗi vì không ghi điểm nhé, trong khi cậu đã quyết định chuyền cho tớ mà!_Tôi gãi má, mặt biểu lộ chút khó xử.

-Không sao, cú đấy cậu làm khá tốt rồi!

-...À-Ừm...

Tôi có hơi lúng túng, vì trước đây....khác thế này rất nhiều...

[ĐN Haikyuu!!] Kẻ Hoàn HảoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ