Mặc kệ Tô Duyệt Cẩn có thừa nhận hay không, Tần Liễm Vi xác thật có thể dễ như trở bàn tay mà tác động đến cảm xúc của cô, nhưng nếu không có đêm ngoài ý muốn đó, có khả năng vĩnh viễn Tô Duyệt Cẩn sẽ không thổ lộ tâm ý với Tần Liễm Vi.
Điểm này, Tần Liễm Vi lại rất rõ ràng, cho nên từ khi trọng sinh đến nay, cô vẫn luôn cố tình đuổi theo Tô Duyệt Cẩn, một lần thổ lộ, ý muốn một lần nữa bắt đầu, đổi phương thức khác theo đuổi người kia.
Bởi vì bản chất, Tô Duyệt Cẩn đối với tình yêu vô cùng bi quan.
Cái này tạm thời không đề cập tới, giờ cơm trưa qua đi, Tô Duyệt Cẩn nhận được điện thoại của Lâm Không Thanh, nói là nhận được một lời mời tham diễn, là vai khách mời, đương nhiên, thù lao đóng phim là sẽ có, cô ấy đã xem qua kịch bản, cảm thấy không tồi, muốn hỏi ý kiến Tô Duyệt Cẩn một chút.Bộ web drama này có thời lượng mười tập, phản ứng của người xem cũng không tệ lắm, chỉ cần kịch bản không có vấn đề, danh tiếng hẳn sẽ không tệ, thậm chí có tăng lên không gian. Tuy rằng là web drama, nhưng chất lượng không tồi.
Đạo diễn tìm tới Lâm Không Thanh, nói nhân vật này chỉ định cho Tô Duyệt Cẩn diễn, nguyên nhân là lúc trước Tô Duyệt Cẩn có chụp qua tạo hình nhân vật, vai của cô trong phim là một cô gái mù. Vừa vặn lúc ấy vai diễn của Tô Duyệt Cẩn trong《 Vương quyền 》 vừa hết, cô đúng thật có thời gian rảnh.
Tô Duyệt Cẩn lướt xem kịch bản mà Lâm Không Thanh vừa gửi qua, suy nghĩ một chút trả lời một chữ, "Diễn."
"Tốt, chị sẽ phản hồi lại đoàn phim, hợp đồng sẽ được gửi trực tiếp đến phim trường cho em."
Rất nhanh đã đến cảnh quay của Tô Duyệt Cẩn, Diệp Tử Ninh rất có tình nghĩa mà chạy đến xem, nói cho hay là đến cổ vũ, trên thực tế vừa vào phim trường liền có tâm sự nặng nề.Bất quá, thời điểm Diệp Tử Ninh đến, cảnh quay đã bắt đầu, bởi vậy mà Tô Duyệt Cẩn không chú ý đến trạng thái của cô.
Đêm khuya, trong căn phòng tối tăm, ánh nến leo lắt, Uất Trì Giác ngồi sau án đài, trước mặt là bàn cờ, quân cờ ở trong tối ảm đạm phản chiếu ánh sáng oánh oánh như ngọc.
Đầu ngón tay Uất Trì Giác xoay xoay một quả quân cờ, ánh mắt sâu thẳm, ngồi trong căn ánh sáng le lói càng thêm vài phần yêu dị, quỷ mị.
"Vương gia, không tốt, phản quân vây thành." Có người vội vã xông tới, nói.
Đầu ngón tay Uất Trì Giác khựng lại, nhàn nhạt mở miệng: "Hành động nhanh hơn suy nghĩ của bổn vương."
"Vương gia......"
Uất Trì Giác trấn định tự nhiên, giơ tay đem trong tay quân cờ hạ xuống bàn cờ, sau đó mở miệng, ngữ điệu hơi trầm xuống, "Đem người đuổi hết ra khỏi thành đi, các ngươi, muốn chạy thì liền đi đi, nếu không muốn đi, chỉ có thể chôn cùng bổn vương tại đây."
"Vương gia, chúng ta không phải là không có khả năng đánh trả, ngài vì sao......" Người nọ rõ ràng cũng không chịu từ bỏ như vậy.
"Lời của bổn vương hoàn toàn là vì tư dục, không phải vì chúng sinh trăm họ, bẩm sinh đã vậy, thế sự hiện giờ đã vậy, chỉ có chết mà thôi. Bổn vương đối thế gian này, cũng không nửa phần lưu luyến." Khuôn mặt Uất Trì Giác nhạt nhẽo, bề ngoài nhìn tự phụ, nội tâm lại tựa như một người gần đất xa trời.(Tư dục*:Lòng ham muốn riêng)
"Chính là Vương gia......"
Uất Trì Giác giơ tay ngăn người nọ tiếp tục nói, "Bổn vương thật vất vả mới tránh thoát gông xiềng, hiện giờ không muốn lại mang lên lần nữa. Đi thôi."
"Đúng vậy."
Người nọ rời đi, Uất Trì Giác ngước mắt nhìn bầu trời đêm thâm thúy bên ngoài phòng, đôi con ngươi khôn kể thông thấu. Nhàn tản* không được, ít nhất hắn còn có thể cả đời là Vương gia.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] - [EDIT]Trọng sinh sau bạch nguyệt quang hôn ta
RandomTác phẩm: Trọng sinh sau bạch nguyệt quang hôn ta Tác giả: Alexia0 Bản QT: RubyRuan_69 Editor: SunKT9389 Thể loại truyện: Hiện đại - Giới giải trí - Trọng sinh - Ngọt văn Số chương: 60 Thị giác tác phẩm: Lẫn nhau công Phong cách tác phẩm: Nhẹ nhàng ...