Bóng đêm dần dần dày đặc, Tô Duyệt Cẩn nhẹ nhàng đẩy đẩy đôi tay ôm lấy mình không chịu buông, thấp giọng mở miệng: "Tần tổng, đã khuya rồi."
Tần Liễm Vi cọ cọ vào người Tô Duyệt Cẩn, lời nói có chút mơ hồ không rõ, mang theo một chút giọng mũi, "Em là đang ám chỉ giờ ta có thể là cái gì sao?" Nói rồi, Tần Liễm Vi ngẩn mặt, ánh mắt nhìn về phía Tô Duyệt Cẩn càng thêm thâm thúy.
Tô Duyệt Cẩn cùng Tần Liễm Vi liếc mắt nhìn nhau một cái, nháy mắt liền dời đi, "Ngày mai em có lịch trình."
Tần Liễm Vi nhẹ nhàng cắn môi dưới Tô Duyệt Cẩn, đem người đè trên sô pha, tóc dài rơi trên vai, mặt mày như họa, hơi có chút ỷ vào sự yêu thích của người dưới thân, liền không có chút kiêng nể gì, "Chị muốn một nụ hôn ngủ ngon."
Tô Duyệt Cẩn ngước mắt yên lặng nhìn Tần Liễm Vi, ánh mắt run rẩy một chút, ngưỡng đầu lên ngậm lấy cánh môi Tần Liễm Vi, một chút, một chút mà nhẹ hôn lên, hơi hơi nheo lại đuôi mắt, không chút để ý bản thân đang vô cùng gợi cảm, lông mi run rẩy cong vút, như là một cây diên vĩ tím lay động trong gió.
Ánh mắt Tần Liễm Vi thâm trầm, hô hấp có vài phần rối loạn, nhịn không được cắn răng, "Em có không muốn đi ngủ đúng không?"
"Chị có phải không muốn thả em ra đúng không?" Thái độ Tô Duyệt Cẩn mười phần kiêu ngạo, không có sợ hãi.
Tần Liễm Vi khẽ hôn lên xương quai xanh của Tô Duyệt Cẩn, thanh âm hơi khàn, "Chị muốn em."
"Không được." Đầu ngón tay Tô Duyệt Cẩn đặt lên môi người đối diện, ngữ điệu nhu hòa, "Ngoan một chút."
"Chị nhịn không nổi." Tần Liễm Vi đưa tay nắm lấy cạp váy của Tô Duyệt Cẩn, giữa mày có vài phần khắc chế, đáy mắt ấp ủ gió lốc.
Tô Duyệt Cẩn giơ tay, đầu ngón tay khẽ vuốt lên khuôn Tần Liễm Vi, đuôi mắt nhiễm một chút đỏ ửng, diễm sắc lả lướt, giọng nói mang theo vài phần lãnh đạm, "Tần Liễm Vi, em nói không được."
Lúc này Tô Duyệt Cẩn đã lọ ra vai ngọc,da thịt trắng nõn lỏa lồ ở trong không khí, quá mức mê người, làm người không rời được mắt.
Trong mắt Tần Liễm Vi là nồng đậm màu đen, nụ hôn dừng lại trên xương quai xanh, cực hạn ôn nhu, gần như nóng rực, "Vậy em còn cố tình trêu chọc chị?"
"Em thích nhìn thấy bộ dáng này của chị, thật đẹp." Ánh mắt Tô Duyệt Cẩn chặt chẽ mà khóa ở trên người Tần Liễm Vi, đạp lên lý trí đã sụp đổ bên cạnh, dường như chỉ nhìn đối phương đánh mất lý trí, gần như si mê, hoàn toàn trầm luân, mới có thể cảm nhận được rõ ràng cảm giác an toàn. Giống như khi còn nhỏ những cảm giác quỷ dị lại mang theo chút mỹ cảm, cất giấu một chút điên cuồng, trong xương cốt vẫn là hắc ám.
Tần Liễm Vi trừng phạt người dưới thân bằng một vết cắn trên đầu vai, thanh âm đã nghẹn đến kỳ cục, "Em thật sự chắc chắn chị sẽ không động đến em, em tự tin như vậy sao?"
Tô Duyệt Cẩn nhẹ nhàng vuốt tóc Tần Liễm Vi, tiến đến bên tai cô thấp giọng nói: "Em cũng nhẫn nhịn thật sự rất vất vả."
Trong đầu Tần Liễm Vi còn sót lại một chút lý trí, giờ đây hoàn toàn bị chặt đứt, hàm răng cắn trên đầu vai Tô Duyệt Cẩn dùng thêm vài phần lực, một chút mùi máu tươi lan tràn trong khoang miệng, có chút vết máu dính ở khóe miệng, đáy mắt màu đen phảng phất hôn mê, mang vài phần huyết sắc, nhìn thập phần quỷ dị.
Tô Duyệt Cẩn hít ngược một hơi khí lạnh, "Đau......" Sau một lúc lâu, giơ tay lau sạch vết máu nơi khoé miệng Tần Liễm Vi, rồi nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên đó.
Tần Liễm Vi gần như vội vàng mà hôn đáp trả lại, hô hấp nóng rực, phảng phất như muốn đem người trước mắt hoà làm một với cơ thể mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] - [EDIT]Trọng sinh sau bạch nguyệt quang hôn ta
RandomTác phẩm: Trọng sinh sau bạch nguyệt quang hôn ta Tác giả: Alexia0 Bản QT: RubyRuan_69 Editor: SunKT9389 Thể loại truyện: Hiện đại - Giới giải trí - Trọng sinh - Ngọt văn Số chương: 60 Thị giác tác phẩm: Lẫn nhau công Phong cách tác phẩm: Nhẹ nhàng ...