Chương 6: "Cùng anh đi vào địa ngục đi, Trương Gia Nguyên."

970 114 7
                                    

1.

"Châu Kha Vũ, anh có muốn cùng em sai lầm lần nữa không?"

Trương Gia Nguyên đứng trước giường Châu Kha Vũ, mơ hồ hỏi. Sau cuộc trò chuyện hiếm hoi không kết thúc bằng bạo lực cùng Lưu Chương, cậu leo lên taxi, đọc địa chỉ nhà Châu Kha Vũ, cầm chùm chìa khóa Lưu Chương đưa cho rồi xông vào phòng ngủ anh nhanh nhất có thể. Trương Gia Nguyên cảm thấy mình điên rồi, nhưng cậu biết, nếu như không làm điều này, cậu sẽ hối hận. Châu Kha Vũ chui vào trong chăn, nằm cuộn tròn trốn tránh.

"Kha Vũ."

"Em đừng tưởng anh là người gọi là đến, đuổi là đi..."

"Vậy em đi nhé."

Trương Gia Nguyên cười nói, nhìn người kia yếu ớt kéo chăn xuống lộ ra mái tóc lộn xộn, giọng lí nhí:

"Em giỏi thì cứ đi đi. Anh sẽ...sẽ không yêu em nữa đâu."

"Nghe nói cậu chia tay liền tìm Lâm Mặc uống rượu, Châu Kha Vũ bị cậu chia tay thì liền chui vào phòng ngủ trùm kín chăn lại rồi khóc lóc. Trương Gia Nguyên, con người không phải cục đá, ai cũng biết đau vậy. Châu Kha Vũ dùng vẻ mặt không quan tâm để che giấu tổn thương mà thôi, nó yêu cậu, nên nó cho phép cậu làm tổn thương trái tim nó."

2.

Châu Kha Vũ ôm Trương Gia Nguyên, ôm kín không còn một kẽ hở. Anh cúi đầu muốn học cậu tối qua cắn đánh dấu lên bả vai nhưng lại thấy xót. Châu Kha Vũ hừ một cái, dụi nước mũi vào áo hoodie vàng nghệ của cậu. Trương Gia Nguyên ghé đầu, bị Châu Kha Vũ ôm khiến người cậu mỏi nhừ nhưng cậu không dám nói người kia buông ra. Anh bây giờ giống một đứa trẻ sợ bị cướp mất đồ chơi, cảnh giác với mọi thứ. Mắt Châu Kha Vũ hằn tia máu, quầng thâm đen thui. Cậu vỗ trán, nam thần đại học Y bị cậu xài hao quá. 

Trương Gia Nguyên ngước nhìn trần nhà, giữa trưa mà phòng ngủ Châu Kha Vũ tối om. Cửa sổ đóng kín mít, đèn không bật. Nếu không phải cửa phòng mở, chắc cậu sẽ không biết Châu Kha Vũ giống con sâu bướm làm tổ ở trong phòng. Người kia giống con bọ hung, quặp chặt lấy cậu, không cho cậu cựa quậy một giây. Xem ra bóng ma ngày hôm nay bị cậu đuổi đi khi vừa thức dậy của Châu Kha Vũ lớn quá rồi.

"Này, Châu Kha Vũ."

"Không nghe...Anh không nghe...Chia tay phải có sự đồng thuận từ hai phía, em không được tự tiện quyết định." Châu Kha Vũ sụt sùi. "Anh không đồng ý đâu."

Trương Gia Nguyên thở dài, vỗ đầu Châu Kha Vũ.

"Châu Kha Vũ là một đứa thiếu cảm giác an toàn. Vỏ bọc bên ngoài nó tạo ra cho mọi người thấy là một người lịch thiệp, nho nhã, hòa đồng. Nhưng nó lại nguyện đưa cho cậu xem phần mềm yếu nhất để cậu tùy ý chà đạp. Dĩ nhiên, nó mới thò một chân ra ngoài. Nó chỉ lo nếu ngửa bụng ra cho cậu xem, cậu sẽ sợ hãi mà bỏ rơi nó. Châu Kha Vũ vừa hẹp hòi lại còn hay ghen. Nếu nó có quyển Death Note, mấy người chạm vào cậu chắc phải "chết" trên dưới chục lần."

"Anh thật sự nghĩ rằng chúng ta ở bên nhau là đúng sao?"

3.

Châu Kha Vũ dắt tay Trương Gia Nguyên xuống dưới hầm. Không giống Trương Gia Nguyên thuê trọ bên ngoài, mẹ Châu Kha Vũ mua hẳn cho anh một căn hộ nhỏ. Cả hai cùng học nghệ thuật, trong nhà chỉ toàn bút vẽ, tranh và sơn. Châu Kha Vũ sống tối giản hơn, anh gom tất cả dao, gỗ, thạch cao bỏ xuống dưới tầng hầm tạo ra một thế giới của riêng mình. Tay Châu Kha Vũ run nhẹ, kéo Trương Gia Nguyên đi vào sâu hơn.

[YZL] Our beloved summer - Mùa hè yêu dấu đã quaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ