Chương 5: "Châu Kha Vũ yêu Trương Gia Nguyên là thật."

640 90 1
                                    

1.

"Trương Gia Nguyên, con trai khóc không phải là yếu đuối."

Trương Gia Nguyên đấm vai Lâm Mặc, gục đầu xuống bàn. Rượu ngấm vào người nên đầu cậu mới có vấn đề mà bỏ chặn Châu Kha Vũ rồi gọi cho người vô lương tâm ấy. Sau khi bị cậu hét vào mặt, người kia liền cúp máy cậu. Trương Gia Nguyên nấc cục, ngơ ngác nhìn Lâm Mặc đang dọn ly trên bàn. 

"Anh đi đâu đấy?"

"Nếu trực giác của anh đúng thì chuông cửa của chú sắp kêu rồi đấy."

Châu Kha Vũ thở hồng hộc đứng trước cửa nhà, thảy cho Lâm Mặc chìa khóa cổng, nói nhỏ hai chữ Lưu Chương rồi lao vào phòng khách ôm lấy Trương Gia Nguyên. Bạn trai nhỏ của anh cả người đầy mùi rượu nho, hai mắt mở to nhìn ông anh mang chai rượu dở đóng cửa bỏ lại cậu cùng con cún lớn xác này. Cậu vùng vẫy ra khỏi vòng tay anh, hét ầm lên:

"CHÂU KHA VŨ, BUÔNG RA."

"KHÔNG."

"EM ĐỪNG HÒNG BẮT ANH BUÔNG EM RA."

Trương Gia Nguyên nhíu mày, cắn vào cổ Châu Kha Vũ. Cậu cắn rất ác, đến lúc há miệng trên cổ Châu Kha Vũ đã có một vết răng sâu hoắm. Châu Kha Vũ cười rung người, hôn má cậu, hỏi nhỏ:

"Cắn đủ chưa? Bên này cũng cho em cắn nhé."

"Châu Kha Vũ, anh đừng có mà ấu trĩ."

Châu Kha Vũ tựa cằm lên đầu cậu, lồng ngực rung lên vì người kia đang không ngừng cười lớn. Trương Gia Nguyên bất lực buông lỏng, dựa vào người Châu Kha Vũ. Do say rượu làm loạn mà thôi. Cậu tự nhủ rồi vòng tay ôm lấy lưng anh.

2.

Châu Kha Vũ bế bổng Trương Gia Nguyên quen cửa quen nẻo đi thẳng vào phòng ngủ. Anh ôm chặt lấy cậu như để ôm bù cho khoảng thời gian hai năm sau chia tay. Đầu anh dụi vào cổ cậu, cả người như con bạch tuộc quấn lấy người cậu.

"Châu Kha Vũ, anh khóc đấy à?"

Ngực áo Trương Gia Nguyên ướt đẫm, vai Châu Kha Vũ run nhè nhẹ. Trương Gia Nguyên bất lực xoa lưng người kia, ngước mắt nhìn trần nhà. 

"Châu Kha Vũ, nghe nói say rượu sẽ nói lời thật lòng." Trương Gia Nguyên kéo đầu anh ra khỏi ngực cậu, nhìn thẳng vào mắt anh. "Em say rồi."

"Trương Gia Nguyên, em đừng nghi ngờ tình cảm của anh. Anh chưa bao giờ không yêu em cả. Không phải bây giờ anh mới khóc đâu, lúc chia tay em, anh khóc rất nhiều đấy. Anh mua hẳn một thùng giấy, mỗi ngày anh khóc hết một bịch. Thùng giấy hết rồi nhưng Trương Gia Nguyên vẫn chưa chịu quay lại với anh."

"Em..."

"Để anh nói...hức... Anh sai rồi, đáng lẽ anh không nên im lặng. Mã Triết, anh ghét cái người đó lắm. Lúc nào em cũng nhắc anh ta, còn khen anh ta trước mặt anh. Phó Tư Siêu cũng đáng ghét, nhưng sau này anh ấy có kể anh nghe về em, nên tạm tha. Trương Đằng nữa, sao suốt ngày anh ta bám lấy em vậy? Anh ta không có việc gì làm hay sao? Còn nói nếu không phải em thích con trai thì liền giới thiệu em họ cho em nữa, anh là không khí đấy à..."

"Châu Kha Vũ, sao em không biết hóa ra anh lại nói nhiều đến thế nhỉ?"

"Nếu em không..."

[YZL] Our beloved summer - Mùa hè yêu dấu đã quaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ