Chap 18: Tình cảm của tớ dành cho cậu!

593 51 1
                                    

Sau hôm ấy tôi đã thật sự khác đi một phần cũng nhờ Atsumu , cậu ta đã luôn ở bên cạnh tôi để giúp việc điều trị có thể thuận lợi hơn

Y/n: Tsumu channnn!
Atsumu: A Y/n! Lại đây nào!
Y/n: Nè nè hôm nay ta đi ăn gì đấy?
Atsumu: Hừm...hay ăn lẩu đi , tớ muốn rủ Samu và Suna đi cùng cho vui
Y/n: Được đấy được đấy thế đi ăn lẩu thịt bò nhé! / vui vẻ/
Atsumu: Được chiều í cậu / cười/

Mỗi ngày tôi đều cùng Atsumu đi ăn chơi khắp nơi , dần dần tôi cũng cảm thấy tốt hơn , những tổn thương kia giờ đây đã không còn , Atsumu như một tia sáng đã chiếu rọi vào trái tim đầy sự tâm tối của tôi , cậu ta chính là mặt trời của tôi , dù hiện tại một chút cảm giác vương vấn vẫn còn đâu đó trong trái tim tôi nhưng vẫn sẽ không sao hết tôi nhất định sẽ ổn thôi...

Atsumu: Heyy các bro!
Suna: Đến trễ quá Atsumu
Y/n: Chào 2 người
Osamu: Cậu đến rồi sao Y/n chúng ta vào trong thôi
Suna: Đứng ngoài này mãi coi chừng cảm đấy / khoác áo /
Atsumu: A! Đối xử thiên vị quá đi! / tức giận /
Osamu: Ble / chọc /
Suna: Cậu muốn ăn gì Y/n?
Atsumu: Tớ muốn ăn lẩu!
Osamu: Đến quán lẩu không ăn lẩu thì ăn cái gì?
Y/n: Thôi được rồi mấy cậu đừng chọc Tsumu nữa / cười /
- Ăn lẩu bò nhé?
Osamu: Này chủ quán cho 1 phần lẩu bò lớn full đồ ăn , thêm 3 li soda và 1 li sữa ấm nhé
Chủ quán: Vâng có ngay đây ạ!
Y/n: Hể ? Sao lại gọi 1 li sữa thế?
Osamu: Trời lạnh cấm cậu uống nước đá / thản nhiên /
Y/n: c- cảm ơn cậu nha Samu / ngượng /
Atsumu: Xì / ghen /
Suna: Atsumu cậu ghen à?
Atsumu: còn lâu!
Chủ quán: Lẩu đến rồi đây
Y/n: Thôi bỏ qua chuyện đó đi chúng ta ăn nào
All: Chốt đơn!

Sau khi ăn xong Atsumu chở Y/n đi dạo một vòng để cô thoải mái hơn , vì trời lạnh Y/n bất giác mà ôm chầm lấy người của Atsumu khiến mặt cậu đỏ bừng lên như quả cà chua , nhưng cậu vẫn không đẩy mà mặc kệ cô ôm như thế

Y/n: Người cậu ấm thật đó Tsumu... Cả mùi cũng dễ chịu nữa / cạ /
Atsumu: Haha...

Atsumu mang theo mình một mùi hương ngọt ngào và bình yên rất dễ chịu , đó không phải mùi nước hoa mà chính là mùi cơ thể cậu ấy , cái mùi đó khiến tôi vô tình bị thu hút và ngủ thiếp đi lúc nào không hay

Atsumu: Cậu ngủ rồi sao Y/n?
Y/n: /im lặng /
Atsumu: / nắm tay Y/n / coi chừng té...

Atsumu chở Y/n đến nhà , cậu không nở đánh thức cô dậy mà ẳm cô lên giường ngủ . Ngay khi cậu vừa định rời đi , trong vô thức Y/n đã kéo tay Atsumu lại khiến cậu ngã xuống và nằm sát vô Y/n

Atsumu: Y- y/n..!
Y/n: Ấm quá...đừng đi mà / ngủ /
Atsumu: Làm sao đây...

Trước sự cám dỗ của cuộc đời cậu đã ngủ luôn =))
* sáng hôm sau *
Y/n: Hể..? Tsumu?
Atsumu: Cậu dậy rồi sao.. / còn ngái ngủ/
Y/n: / liên tưởng lại câu chuyện xảy ra tối qua /
- T- tớ xin lỗi nha Tsumu thật sự tớ không cố ý đâu!
Atsumu: À không sao không sao , cơ mà trễ rồi dậy ăn sáng thôi Y/n
Y/n: Ủa hôm nay cậu không đi luyện bóng chuyền sao?
Atsumu: Hôm nay tớ được nghỉ , huấn luyện viên bảo trong thời gian này hay xảy ra nhiều vấn đề nên không có thi đấu hay tập luyện
Y/n: Vậy à
Atsumu: Được rồi để tớ làm đồ ăn sáng cho cậu cứ nghỉ ngơi thêm đi
Y/n: Cảm ơn cậu nhé / rung động/
- " Có lẽ...mình vô tình bị rung động bởi Atsumu rồi... "

Một lát sau , Atsumu bưng đồ ăn ra bàn và gọi Y/n dậy ăn , cô đi ra trong bộ dạng còn ngái ngủ khiến Atsumu không nhịn được mà cười ra tiếng

Y/n: Thật tình có gì đâu mà cười chứ! / giận/
Atsumu: rồi rồi tớ xin lỗi , ăn đi cho có sức
Y/n: Xùy nể lòng cậu nấu đồ ăn cho tớ nên tạm tha nhé
Atsumu: vâng vâng / phì cười /

Cứ như vậy một buổi sáng ấm áp và bình thường đã trôi qua , Y/n cảm thấy cực kì hạnh phúc với cuộc sống của bây giờ , cô cũng đã chấp nhận việc mình và Kita đã chấm dứt , bây giờ cô sẽ có một cuộc sống khác của bản thân

Em chỉ là người thế thân!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ