Chương 7: Bị thương

603 58 3
                                    

Ngụy Vô Tiện cảm thấy người tới dự sinh thần năm nay của Lam Vong Cơ đặc biệt nhiều, ngay cả những người không có bất kỳ liên lạc nào cũng tới, Ngụy Vô Tiện dùng khuỷu tay chọt chọt Lam Vong Cơ hỏi: "Lam Trạm, ngươi không cảm thấy sinh thần năm nay của ngươi hơi nhiều người sao?"

Lam Vong Cơ gật đầu đồng ý: "Phải."

Ngụy Vô Tiện còn nói: "Hơn nữa có mấy năm còn có cô nương của một số quan quý nhân a, nhìn những tiểu tỷ tỷ kia ăn mặc xinh đẹp biết bao."

Lam Vong Cơ nhíu nhíu mày, ngữ khí có chút lạnh lùng nói: "Không liên quan đến ngươi."

Ngụy Vô Tiện cười nói: "Đương nhiên là ta biết, ta không phải chỉ là tò mò thôi sao?"

Ngụy Vô Tiện và Ngụy Tử Hy ngồi cùng nhau, Lam Hi Thần và Lam Vong Cơ ngồi cạnh Hoàng Thượng và Hoàng hậu. Ngụy Vô Tiện chỉ uống rượu, nhìn vũ cơ ở phía dưới khiêu vũ, đồ ăn thì không đụng đến bao nhiêu. Ngụy Vô Tiện nhìn Lam Vong Cơ cũng gần như không động đũa, trong lòng không khỏi âm thầm cười trộm.

Ngụy Tử Hy nhìn Ngụy Vô Tiện hầu như không ăn gì, trên mặt có chút lo lắng hỏi: "Làm sao vậy, đồ ăn không hợp khẩu vị?"

"Không có gì, chỉ là buổi sáng ăn hơi nhiều nên chưa kịp tiêu hóa xong thôi." Buổi sáng Ngụy Vô Tiện đúng thật là ăn không ít, hơn nữa lại ăn muộn, điểm tâm cách cơm trưa cũng chỉ có mấy canh giờ, đúng là bây giờ ăn không được bao nhiêu.

Ngụy Tử Hy nghe Ngụy Vô Tiện nói xong cũng không đáp lại gì, nhưng khi nhìn về phía Lam Vong Cơ, ánh mắt hắn không khỏi mang theo chút ý tứ dò xét.

Sau bữa trưa, Lam Thanh Hành đề nghị muốn đi săn, mấy người Ngụy Vô Tiện đương nhiên là đồng ý.

Ngụy Vô Tiện quay đầu hỏi Ngụy Tử Hy: "Ngụy thừa tướng, ngươi đi không?"

Ngụy Tử Hy cười lắc đầu nói: "Ta uống rượu hơi nhiều, không đi đâu, ta về nghỉ ngơi cho tỉnh rượu."

Ngụy Vô Tiện nghe vậy liền nở nụ cười nói: "Vậy được rồi, ngươi trở về nghỉ ngơi đi. "

Ngụy Tử Hy mỉm cười gật đầu dặn: "Săn chậm một chút, đừng để mình bị thương."

Ngụy Vô Tiện gật gật đầu nói "Biết rồi, biết rồi" xong liền đi theo Lam Vong Cơ.

Lúc bọn họ cưỡi ngựa, Giang Trừng hỏi: "Ngụy Vô Tiện, Ngụy Tử Hy kia thật sự là thừa tướng Ngụy quốc của ngươi hả?"

Ngụy Vô Tiện gật đầu nói: "Đúng vậy, có chuyện gì sao?"

Giang Trừng lắc lắc đầu: "Không giống lắm. Hơn nữa, ta phát hiện ánh mắt hắn lúc nào cũng nhìn chằm chằm ngươi, từ lúc vào tiệc đến khi kết thúc, mắt hắn chưa từng rời khỏi ngươi a."

Ngụy Vô Tiện gãi đầu đáp: "Thật không? Ta không để ý lắm."

Giang Trừng gật đầu chắc nịch: "Thật đó, nếu ngươi không tin thì hỏi Lam Vong Cơ đi."

Ngụy Vô Tiện quay lại hỏi Lam Vong Cơ: "Lam Trạm, Giang Trừng nói thật sao? Ta không phát giác ra gì hết."

Sắc mặt Lam Vong Cơ lạnh lẽo, ngay cả đôi mắt nhạt màu kia cũng không hề có nhiệt độ, Lam Vong Cơ lạnh lùng nói: "Ừm, là thật."

[Vong Tiện] [Edit] Hoàng thượng, hoàng hậu không bằng lòng gả cho Người!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ