Thái Anh mấy hôm nay liên tục xã giao, đêm nào cũng choáng váng mới trở về. Cô loạng choạng lên phòng, nằm trên chiếc giường quen thuộc nhưng lòng trống trải lạ thường.
Tuần thứ ba, Lệ Sa đi được ba tuần rồi! Một tuần nữa, em ấy sẽ trở lại. Cô rất nhớ em ấy, muốn nghe giọng nói của em ấy. Thái Anh một phần say, một phần bị nỗi nhớ lấp đầy, không quan tâm bên Úc lúc này mấy giờ, chỉ biết bản thân muốn nghe giọng người cô yêu.
Thái Anh nhướng người lấy điện thoại trên kệ, tiếng tút kéo dài thật lâu mới có người nhấc máy.
"Alo..."
Thái Anh nhận ra đây không phải giọng Lệ Sa, mày nhíu lại, mất một lúc vẫn chưa lên tiếng.
"Không nghe tôi tắt máy?"Giọng nói bắt đầu không kiên nhẫn.
Thái Anh sợ cô ta tắt máy, vội vàng nói:"Tôi muốn gặp Lệ Sa."
"Bây giờ đã 3 giờ sáng, em ấy đã ngủ rồi."Ngữ khí mang chút ám muội.
Thái Anh nghi hoặc, bên Úc 3 giờ sáng lại có người bên cạnh Lệ Sa, giọng nói lạnh lẽo chất vấn: "Cô là gì của Lệ Sa?"
Một tiếng cười chế nhạo:"Tôi là vị hôn thê của em ấy. Lệ Sa không nói cho cô biết sao? Tôi và em ấy sắp đính hôn rồi."
Thái Anh ngẩn người, hô hấp nặng nhọc.
"Flora...chị làm gì vậy? Ưʍ..."
Tút...tút...
Giọng nói vừa nãy cô không nghe lầm, nửa đêm nửa hôm, em ấy ở cạnh người phụ nữ khác, còn có thanh âm ám muội kia. Thái Anh siết chặt điện thoại không màng cạnh sắt làm đau lòng bàn tay, bật cười một tiếng, tự mình lẩm bẩm.
"Đính hôn gì chứ? Thật buồn cười!"
Lúc này, điện thoại lại reo lên, Thái Anh không kịp nhìn đã nghe máy: "Nói cho chị biết đó không phải là sự thật!"
Gia Linh mau chóng hiểu ra Thái Anh nhận nhầm người:"Tôi không phải Lệ Sa của em!"
"..."
"Em cũng đã biết rồi sao?"
"..."
"Báo chí bên Úc rầm rộ đăng tin, Lạp Lệ Sa sẽ đính hôn với con gái của ông chủ hãng tàu vào ngày 20 tháng sau. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Thái Anh không trả lời Gia Linh, cô tắt máy, tự mình truy cập Google, search tin tức mà Gia Linh vừa nói. Tất cả trang báo lớn nhỏ bên Úc đều đăng tin này. Một cuộc hôn nhân đồng giới của người thừa kế hai tập đoàn lớn.
Thái Anh xem đến đau mắt, điện thoại rớt một bên, mệt mỏi nằm xuống giường. Đầu đau quá, đau như muốn nổ tung ra. Cô không nghĩ được gì, ánh mắt lạc lõng nhắm lại, dòng lệ mặn đắng rơi xuống khóe môi.
"Chị yêu em không đủ nhiều sao? Tại sao em lại không cần chị?"
***
Dì Năm sáng sớm thấy Thái Anh trên lầu đi xuống, sắc mặt tiều tụy, dưới mí mắt nặng nề quầng thâm. Từ khi Lệ Sa về Úc, bà nhìn ra được Thái Anh có tâm sự, tính tình cô trước nay trầm tĩnh, lời nói cũng ít, chuyện gì cũng để trong lòng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Hoàn ] Em Dâu Hụt - ChaeLisa
FanfictionChuyển ver Au gốc: PuraVida Link: https://www.wattpad.com/story/240583000?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=Risanie97&wp_originator=BiLtDCekrlQHpbB7rS3IM3fYvV23%2FC8MShSi%2B96ZBNzuFU1KhrS...