Ngoại truyện: "Lý thuyết" & "Thực hành"

251 16 2
                                    

Note [QUAN TRỌNG]: Chào các độc giả, vì lâu lâu mình lại nảy ra vài ý tưởng mới đút đường cho con các con dân (bao gồm cả mình) nên đôi khi sẽ có vài chap ngoại truyện không theo dòng thời gian của mạch truyện chính, thường sẽ là về sau này so với mạch hiện tại. Vì vậy để tránh spoil các tình tiết quan trọng trong mạch truyện chính, ngoại truyện sẽ theo khuôn mẫu là rải đường và các sự kiện sẽ được giảm thiểu, thường chap chủ yếu là NGỌT thôi. Nói nghe hùng hồ vậy nhưng mà vẫn không thể tránh khỏi những chi tiết vốn chưa xuất hiện trong mạch truyện chính, vì vậy nên nếu các cậu không muốn bị spoil chút xíu nào thì hãy bỏ qua nhé.

.

.

.

.

.

Vào một buổi chiều khi cái nắng đã dịu đi nhường chỗ cho làn gió nhẹ nhàng lướt qua mang theo hơi se lạnh của mùa thu. Ngọn gió vô hình luồng qua khe cửa sổ mà phả vào bờ vai vững chãi của vị thái tử. Nay người vẫn mặc một bộ áo thun đen ôm sát cơ thể, choàng bên ngoài bởi một lớp áo tay rộng mỏng trải dài đến chân. Viền tay áo và thân áo được trang trí bằng hai dải màu đỏ và tím như một điểm đặc trưng của cung Ngự Trần*.

*: Mỗi cung riêng đều có cho mình màu sắc đặc trưng, với cung của thái tử Scaramouche thì là màu tím và màu đỏ.

Tuy cũng chỉ là một màu đen tuyền hệt như chiếc áo trong nhưng khi chỉ khi ánh sáng chiếu vào mới thấy được các họa tiết tinh xảo phản lên, bởi những chi tiết đó đã được thêu bằng một loại chỉ làm từ đá Dạ Phách Thạch tinh chế cầu kì. Đá Dạ Phách Thạch là một loại đặc sản nhập khẩu từ Liyue, có màu xanh da trời xen sắc tím huyền ảo nhưng lại vô cùng cứng, tương truyền rằng một người thợ thủ công ở Inazuma đã dùng một loại hóa chất làm dẻo đặc biệt để ép nó thành các miếng đá vô cùng mỏng và đem đi uốn nắn thành các sợi chỉ tỏa sáng trước ánh nắng Mặt Trời. Cũng bởi đặc tính lộng lẫy này mà nó đã trở thành hàng cao cấp và đã nhanh chóng trở thành mặt hàng bán chạy nhất trong giới thượng lưu. Vì thế mà thời điểm đó đá Dạ Phách Thạch đã trở nên khan hiếm và những thương nhân còn trữ hàng thì đều đẩy giá của nó lên cao ngất ngưỡng. Sở dĩ loại chỉ này không chỉ mắc ở phần đá mà giá cả của nó chủ yếu nằm ở kĩ thuật xử lý phải có Vision mà nguồn nhân lực thì chả có là bao nhiêu. Cũng vì thế mà mặt hàng này gần như chỉ có nơi xa xỉ như hoàng cung mới có thể mua nó được.

Người ngồi tĩnh lặng cạnh một chiếc bàn chân thấp ở giữa căn phòng. Tay cầm lên chiếc bút gỗ có phần đầu làm từ lông ẩm bởi mực đen. Từng nét di chuyển trên giấy được tạo nên từ sự nhẹ nhàng mà điêu luyện của người cầm bút. Có khi hết mực thì người cẩn thận dời tay nhúng vào hũ mực gần đó, mỗi lần đều không quá nhiều để bị nhiễu xuống mặt bàn hay quá ít để làm cho đường nét trở nên thô kệch. Từng cử chỉ, từng hành động đều toát lên phong thái mẫu mực của một hoàng đế tương lai.

Nyling bước đi chậm rãi trong hành lang, cô đi dần cũng đến cuối con đường, nhẹ nhàng hé cửa để một chỗ hở dời mắt nhìn vào trong căn phòng. Sở dĩ cô làm vậy thì cô biết trong đấy có người, một con người đang hăng say làm việc, và những công việc đấy không cần phải nhìn vào cũng đủ để con người ta hiểu đó là công việc mà chỉ có những vị đại nhân điều hành đất nước mới có khả năng làm. Giờ có đi vào thì cũng chỉ quấy rầy ngài, thôi thì cô chỉ cần nhìn ngài qua khe cửa là đủ lắm rồi. Cô hầu nữ lặng lẽ quan sát từng hành động của ngài. Có lẽ thái tử không biết, dường như thiên nhiên cũng hợp ý với ngài khi những tia nắng mùa thu dịu nhẹ khẽ len lỏi vào trong căn phòng vừa làm ánh đèn cho người viết chữ, vừa làm ánh lên mái tóc xanh tím than xen dải tím nhạt của người, cơn gió chuyển mùa tưởng như sẽ dữ dội, tưởng như sẽ không để yên cho con người đó làm việc nhưng những gì cô cảm nhận được là cơn gió thổi qua mà một chút tiếng động cũng không có. Bầu không khí tĩnh lặng ấy... cô càng không muốn phá vỡ nó chỉ bởi mong muốn thỏa mãn thứ tình cảm nhỏ nhoi của mình.

[Scaramouche] "Vĩnh hằng"Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ