Jimin vùng vằng ra bếp ăn miếng táo rồi đi lên lầu. quần lót đôi vẫn dễ thương muốn chết đi được.
Cô ngồi bên ngoài bấm điện thoại, nhìn vào phòng tắm, chắc mẩm nàng sắp tắm xong rồi, đợi nàng tắm ra cô sẽ rù quến thêm vài lần, nàng nhất định sẽ đồng ý. Hãy thử tưởng tưởng coi, buổi tối, trong phòng riêng, hai vợ chồng chỉ mặc áo thun và quần lót đôi, nó dễ thương làm sao >.<
Cô loay hoay bấm điện thoại một hồi, thấy Minjeong bước ra liền đem đồ bước vào. Bắt đầu tắm rửa.
Tầm 20p sau, cô bước ra đã thấy nàng ngồi bên mép giường, cầm máy sấy, nàng ngoắc ngoắc cô :
- Lại đây em sấy tóc cho, bệnh bây giờ.
Cô ngoan ngoãn đi tới, quên luôn mục đích sau khi tắm là gì luôn rồi, bây giờ chỉ ngoan ngoãn ngồi yên cho vợ sấy tóc.
Tiếng máy sấy vang lên tầm năm phút, sau đó được Minjeong dẹp cẩn thận lại vào tủ, nàng vươn vai, nằm ền trên giường.
Jimin búi mớ tóc của mình gọn gàng ra sau gáy, rồi lon ton leo lên giường, ngoan như một con mèo nhỏ, nằm ở bụng vợ mình, tay xoa xoa đều đều, lắng nghe. Một lát sau, cô đưa đôi mắt ngơ ngác nhìn vợ :
- Em ơi, bao giờ thì con mới biết đạp ?
Jimin vẫn đặt khuôn mặt bầu bĩnh của mình ở bụng nàng, cố gắng nghe xem con có đạp không ? Sao vẫn không cảm nhận được nhỉ ? Con đạp sẽ như thế nào ? Có thấy dấu chân in lên bụng nàng giống trên báo cô hay đọc không ? Lần đầu làm ba, bao nhiêu cảm xúc và lạ lẫm cứ ùa về trong cô.
Minjeong nghe cô hỏi liền đưa tay vuốt tóc cô, thật ra khi nàng mang thai được 4 tháng là đã cảm nhận được chút thay đổi, cử động, di chuyển của thai nhi rồi, nhưng rất nhẹ. Nàng nghe nói tầm tháng thứ 5, 6 thì con mới đạp mạnh, chắc lúc đó vui lắm nhỉ ?
- Đợi 1 tháng nữa xem, bao giờ con đạp em gọi Minie đến sờ con nhé ?
- Ừ ừ. - Cô gật đầu lia lịa, áp tai vào bụng nàng, liên tục thủ thỉ. - Bảo bối nhỏ à, con ngủ chưa vậy ?
Minjeong khi nãy lúc Jimin tắm, nàng có xem một đoạn clip người ta sinh con, thấy ghê ghê. Không biết khi mình sinh sẽ như thế nào, rồi cái ông chồng ngốc này sẽ làm được cái gì ? Hay lúc đó lại bỏ mình một mình ên, tùy sức chống chọi với cơn đau. Mới nghĩ tới đó, tự dưng khóe mắt nàng rịn ra vài giọt nước mắt. Là lo lắng, là sợ hãi, lần đầu có con, tất cả đều rất mới mẻ với hai đứa, nhất là với Minjeong, người trực tiếp mang thai.
Jimin nghe tiếng nàng thút thít liền ngước lên, vuốt nước mắt cho nàng.
- Sao vậy em ? Em đau ở đâu hả ?
- Không có, em sợ khi em sinh con....đau lắm.
- Ngoan nhé, Minie hứa sẽ luôn ở bên cạnh em mà. - Cô mỉm cười, nắm chặt lấy bàn tay nàng, xiết nhẹ, đã hứa sẽ bảo vệ mẹ con em ấy suốt đời mà, nhất định khi em ấy sinh con, phải ở bên cạnh để em ấy an tâm, phải đặt em ấy vào tầm mắt, để em ấy an tâm, không để em ấy phải tủi thân một mình, nhất định là như vậy.
Minjeong nghe lời hứa từ miệng ai đó. liền mỉm cười, thấy an tâm hơn hẳn, vì Jimin đã hứa nhất định sẽ giữ lời. Yêu và cưới một người trẻ con như Jimin thì sao chứ ? Không phải rất tốt sao ? Đúng là đôi khi có hơi phiền phức vì cái tính nết đó, nhưng Jimin thật sự đã hứa là sẽ làm. Giống như việc hứa sẽ chịu trách nhiệm về cuộc sống và chăm sóc cho con, không phải cô đang làm rất tốt hay sao ?
Jimin của nàng tốt hơn khối anh trai ngoài kia, lúc tán tỉnh, lúc dụ dỗ lên giường thì hứa hẹn đủ điều, hứa sẽ cưới, hứa sẽ yêu đến suốt cuộc đời, hứa yêu hết kiếp này, hứa yêu luôn kiếp sau. Rồi đến khi lỡ dính bầu thì ba chân bốn cẳng mà chạy trốn, tệ hơn là lại xoay qua đổ lỗi cho người con gái tội nghiệp, chửi mắng người ta là dễ dãi.
Minjeong lắc lắc đầu. lấy được Jimin coi như phước ba đời của nàng rồi. Con Người mà, đâu có ai hoàn hảo 100%, " nhân vô thập toàn " mà, Jimin tuy trẻ con nhưng lại biết lo lắng, yêu thương nàng, cô luôn đặt nàng lên hàng đầu, yêu nàng, cho nàng tất cả những gì cô có. Như vậy đủ rồi.
Jimin cười cười khi thấy vợ đã nín hẳn, cô nhìn nàng rồi áp môi vào môi nàng, bắt đầu một nụ hôn nồng nàn. Đôi tay hư hỏng bắt đầu lần mò vào váy nàng, sờ sờ đùi trong làm Minjeong run rẩy cả lên. Cái con Mèo hư hỏng này, từ khi cưới về là bạo dạn hơn hẳn, hồi đó có khi cả tháng trời không quan hệ, cũng không dám than vãn hay cầu xin tiếng nào, ấy vậy mà......trẻ con nuông chiều sẽ sinh hư.
Nàng đẩy tay cô ra, tiếp tục bài lừa đảo hôm qua. - Minie, em vẫn còn đang " đến kì " mà.
- Ờ ờ, Minie quên mất, xin lỗi em.......Minie xuống pha cho em ít trà hoa cúc.
Cô nói xong ngay lập tức chạy tọt ra cửa, mẹ nói trà hoa cúc đó có mùi sữa nhẹ, rất tốt cho phụ nữ khi tới chu kì kinh nguyệt, đúng là tối thì không nên uống trà, nhưng uống một chút chắc không sao, chắc không đến nỗi mất ngủ đâu.
Minjeong còn định nói rằng không cần thì đã thấy cô chạy biến ra khỏi cửa từ lúc nào rồi. Nàng lắc đầu, sao có ông chồng ngu ngơ thế nhỉ ? Bất cứ cái gì nàng nói đều tin sái cổ. Minjeong khẽ cười thầm.