Hứa Hân chán nản, hung hăng trừng cậu.
Sầm Bắc Đình lấy ngón tay kéo mí mắt làm một cái mặt quỷ với cô.
Hứa Hân cầm lấy quyển sách đứng lên.
Sầm Bắc Đình cho rằng chuyện này không còn liên quan đến mình, cũng không ngại ngồi xem náo nhiệt, cậu quay sang làm động tác ôm quyền với Hứa Hân, dứt khoát ngồi xuống ghế.
"Ai cho em ngồi?", cô Chu giận sôi máu, "Mau đứng lên".
"Được ạ, được ạ". Sầm Bắc Đình giơ tay lên, lại đứng thẳng dậy, "Em đứng rồi đây..."
Cả người cậu đứng không vững, lảo đảo đụng vào bả vai Hứa Hân.
Cậu cao hơn so với Hứa Hân ước chừng một cái đầu, nghiêng người một cái là có thể thấy cổ áo đang phập phồng trước ngực cô. Sầm Bắc Đình híp mắt, vui sướng thưởng thức cảnh đẹp trước mặt.
Cô Chu dùng ánh mắt ý bảo Hứa Hân có thể bắt đầu.
Hứa Hân cúi đầu, nhẹ nhàng đọc: "Art is influenced by the customs and faith of a people..." ( Nghệ thuật bị ảnh hưởng bởi những phong tục và đức tin của một dân tộc..."
Nếu nhắm mắt lại và chỉ nghe một đoạn phát âm này sẽ có nhiều người cho rằng đây là âm thanh được phát ra từ băng ghi âm.
Ở Trung Quốc có rất nhiều học sinh học không giỏi tiếng Anh, họ có thể xem, có thể nghe nhưng không biết viết cũng như đọc tiếng Anh, nhưng phát âm của Hứa Hân vô cùng chuẩn, nguyên âm đầy đủ, phụ âm cùng trọng âm trầm bổng, nghe giống như đang hát.
Hứa Hân đứng sóng vai bên cạnh Sầm Bắc Đình, vừa nghe cô đọc, Sầm Bắc Đình nhịn không được nghiêng đầu nhìn. Cậu hắng giọng một tiếng, dùng sách che kín mặt, cười hì hì nhỏ giọng nói với cô: "Tôi còn tưởng cậu không biết nói, có phải tiếng Anh của cậu tốt hơn so với tiếng Trung không?".
Hứa Hân không thèm phản ứng lại, cô tiếp tục đọc bài khoá nhưng trong lòng đã im lặng trợn trắng mắt, nhớ lại những lần Sầm Bắc Đình nói chuyện với mình, cô rất muốn hỏi cậu - Đại ca à, cậu từng cho tôi cơ hội nói chuyện sao?
Hứa Hân đọc xong, cô Chu gật đầu hài lòng: "Thật sự không tồi!".
Khen Hứa Hân xong, cô Chu tiếp tục trừng mắt nhìn Sầm Bắc Đình đứng bên cạnh, cầm phấn viết trong tay gõ lên mặt bàn: "Sầm Bắc Đình, ai cho phép em ngồi xuống? Ngồi xuống lại ngủ gà ngủ gật. Thời gian còn lại của tiết học em đứng nghe giảng cho cô".
"Bài khóa này về nhà em chép lại mười lần". Cô Chu bổ sung nói.
"A!!", Sầm Bắc Đình kêu đến quỷ khóc sói gào "Cô Chu, cô đừng làm vậy mà!"
Cô Chu không thèm để ý "Ba mươi lần"
"Cô Chu, chuyện này không công bằng!" Sầm Bắc Đình tiếp tục kêu ca không phục.
Cô Chu: "Năm mươi lần!"
Sầm Bắc Đình hé miệng, đang muốn tiếp tục kêu oan đột nhiên ngừng lại, hóa ra đầy là cái bẫy cấp số cộng.... Cậu không thể tiếp tục mắc mưu.
Sầm Bắc Đình nhấp môi, nhìn cô Chu làm động tác kéo khóa miệng, sau đó lập tức im lặng.
"Tốt", cô Chu trở lại giờ học: " Chúng ta tiếp tục đọc bài khóa. Vừa rồi bạn học Hứa Hân đọc rất tốt, mong rằng các bạn trong lớp có thể học tập theo, như vậy mới có thể tiến bộ..."
BẠN ĐANG ĐỌC
CÓ THỜI HẠN (有期) - CHIẾU THÀNH
Lãng mạnCÓ THỜI HẠN (有期) Tác giả: Chiếu Thành Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Đô thị tình duyên, 1v1 Tình trạng: Hoàn 48 chương + 3PN Edit by @jesuisameli Truyện được giới thiệu bởi Tiệm tạp hóa Thú Cưng. Văn án: Hứa Hân...