Mùa hè năm ấy, thời tiết nóng hơn mọi năm. Ánh mặt trời gay gắt, trái ngược với mặt nước nhẹ nhàng gợn sóng.
Tống Á Hiên đã học được một kỹ năng mới-bơi lội.
Lâm Úc lần đầu đưa hai đứa nhỏ đến bể bơi, không biết Tống Á Hiên là do trời sinh hợp nước hay sao, xuống nước chưa được bao lâu đã cởi bỏ phao bơi, như cá gặp nước, vui vẻ bơi lội tung tăng, y hệt Hoàng tử người cá thực thụ.
Vậy nên Lâm Úc quyết định đăng ký luôn vé bơi dài hạn, tuần này vừa hay rảnh rỗi nên đưa hai bạn nhỏ đang được nghỉ hè đi bơi.
Khu bơi lội có rất nhiều người bơi giỏi, Tống Á Hiên nhìn động tác của họ, trong lòng vô cùng ngưỡng mộ. Nhưng Nghiêm Hạo Tường vẫn chưa học được cách bơi, cậu bé không dám bơi quá xa, chỉ quanh quẩn trong phạm vi nhỏ xung quanh Nghiêm Hạo Tường.
Đột nhiên có một bạn nam vỗ vai Tống Á Hiên:
"Chào cậu, cậu có muốn chơi cùng bọn mình không? Bọn mình định chơi đấu súng nước nhưng thiếu một người, vừa nãy lại nhìn thấy cậu bơi cũng giỏi, vậy cậu có muốn chơi cùng bọn mình không?"
Cậu trai nhỏ chỉ tay về phía các bạn mình ở đằng xa, có một số bạn tuổi tác sấp sỉ cậu, nhưng đa số là lớn hơn, trong số đó có cả hai đại thần bơi lội rất giỏi mà khi nãy Tống Á Hiên nhìn thấy.
Tống Á Hiên rất giống Ngụy Lai, lông mày rõ nét, ngũ quan tinh tế, rất thích cười, khi mỉm cười ánh mắt như trăng lưỡi liềm ngày xuân, làm cho cả khuôn mặt xinh đẹp lạ thường, vậy nên trong lúc cậu bé bơi, hiển nhiên cũng thu hút sự chú ý của những người xung quanh.
Tống Á Hiên nhìn Nghiêm Hạo Tường, nghĩ ngợi một lát, xuy tay từ chối lời mời:
"Xin lỗi, còn cả em trai tớ ở đây nữa, tớ phải ở cạnh em ấy."
Vừa hay Lâm Úc ở bên cạnh nghe hết cuộc nói chuyện vừa rồi, xua xua tay với Tống Á Hiên nói: "Đi chơi đi Á Hiên, đưa hai đứa tới đây là để hai đứa chơi mà, cứ mặc kệ Nghiêm Hạo Tường. Để mẹ dạy thằng bé."
Tống Á Hiên nhìn Lâm Úc, lại hướng ánh mắt về phía Nghiêm Hạo Tường đang ôm chặt phao bơi không dám buông tay.
"Tường Bảo, vừa nãy anh dạy em nín thở, em tự luyện tập trước đi. Anh nghe mẹ anh nói, trước đây mẹ nuôi từng thi đạt chứng chỉ lặn ở nước ngoài, bơi lội giỏi lắm, vậy nên để mẹ nuôi dạy em, em chắc chắn sẽ học được thôi. Nên đợi một lát nữa anh quay lại chơi với em, có được không?" Tống Á Hiên nhẹ nhàng hỏi ý kiến Nghiêm Hạo Tường.
Nghiêm Hạo Tường mắt không chớp, biểu cảm trên mặt không có gì khác thường. Thật ra cậu nhóc rất không muốn Tống Á Hiên chạy đi chơi với người khác, nhưng mà mẹ ruột còn đang ở bên cạnh thêm dầu vào lửa:
"Á Hiên con cứ đi đi, thằng nhỏ Nghiêm Hạo Tường này vậy đó, con muốn đi chơi cứ đi đi, để mẹ dạy là được rồi."
Nghiêm Hạo Tường nhìn vẻ mặt cà khịa của mẹ mình, nhưng cậu nhóc cũng nhận ra Tống Á Hiên thật sự muốn đi chơi đấu súng nước với các bạn khác. Cậu nhóc miễn cưỡng gật đầu. Tống Á Hiên thấy em đồng ý, nhìn em mỉm cười, bơi ra phía nhóm bạn kia.
BẠN ĐANG ĐỌC
TƯỜNG HIÊN| CÓ THỂ KHÔNG
FanfictionTên gốc: 可能否 Tác giả: 临晨次日亡 Nhân vật chính: Tống Á Hiên, Nghiêm Hạo Tường Link weibo: https://bitly.com.vn/e00t7q Lofter: https://bitly.com.vn/k62cr5 *Nội dung hoàn toàn hư cấu, vui lòng không gán lên người thật. *Bản dịch đã có sự đồng ý của...