Chap 3

279 43 2
                                    

Lưu Vũ nằm lõm cả người trên ghế sô pha, tìm kiếm trên mạng những thứ trước tới nay cậu vốn chả bao giờ tò mò như là giữa hai người đàn ông thì làm thế nào, lần đầu tiên có đau không, có để lại di chứng gì không...

Những dòng giải đáp khiến da đầu Lưu Vũ ngứa ran.

"Đau, phi thường đau. Không chỉ lần đầu tiên, mỗi lần đều rất đau."

"Cảm giác muốn lìa thân."

"Chỉ có đứa ở trên sướng thôi."

......

Lưu Vũ xem tất cả các câu trả lời đến tận trang cuối cùng. Càng ngày càng hối hận vì bán lần đầu tiên mình dễ dàng như vậy.

70 vạn... 70 vạn thật sự không nhiều.

Cậu không thể không đào sâu vào những trang web ẩn này, bóc từng lớp một như bóc một củ hành tây. Cuối cùng, cảnh quan hệ tình dục giữa hai đàn ông đập vào mắt cậu.

Lưu Vũ xấu hổ đến mức mặt đỏ bừng, và cậu thật tâm  cầu nguyện rằng Uno Santa không phải là một kẻ biến thái. Cậu không thể tiếp nhận thứ đó... thậm chí còn sử dụng miệng của mình.

Lưu Vũ ném điện thoại di động lên bàn trà, cuối cùng vẫn là quyết định đi tắm rửa một cái. Này không phải vì Santa, chỉ là cậu có thói quen sống sạch sẽ... cậu không muốn làm chuyện đó với thân thể đầy mùi mồ hôi đâu.

Tắm vòi sen xong, chân vừa mới đẩy cửa ra khỏi phòng tắm, phòng khách liền truyền đến tiếng  gõ cửa.

Ít nhất mất mười giây để Lưu Vũ làm tư tưởng, sau đó cậu mới nhút nhát sợ sệt mà mở ra một khe hở.

Santa đứng ở bên ngoài, đang gọi điện thoại.

"Ừm...vâng, chậm nhất là sáng mai sẽ gửi lại... không còn cách nào, thông tin trước đó mất rồi ... được..."

Hắn cúp điện thoại, một đường thẳng tắp lướt qua Lưu Vũ tiến vào ngồi trên sô pha trong phòng khách, ai không biết còn tưởng hắn mới chính là chủ nhà.

Santa lấy trong cặp ra một chiếc laptop, "Ổ điện đâu?"

Lưu Vũ sửng sốt một giây mới đáp lại: "Phía dưới bàn trà có."

Santa mí mắt cũng chưa nâng, bắt đầu hí hoáy máy tính của hắn. Thỉnh thoảng cau mày, thỉnh thoảng đánh máy, tóm lại, hắn không thèm nhìn Lưu Vũ lấy một cái.

Cảnh tượng này so với trong tưởng tượng của Lưu Vũ cũng quá khác biệt rồi. Cậu tưởng hắn sẽ đi thẳng vào nội dung chính luôn, giống như châm ngòi thuốc nổ, "bùm" một tiếng, kéo cậu vào trong ma sát rực lửa của da thịt.

Nhưng Santa lại im lặng... như thể đang làm việc.

Tới đây để làm việc? Đây không phải là phòng tự học, cũng không phải thư viện, càng không phải quán cà phê hay văn phòng..

Có thể là xuất phát từ bị Santa phớt lờ, cậu kiềm chế tức giận đứng ở bên cạnh Santa. Vừa định chất vấn hắn là có ý gì thì đối phương liền ngẩng đầu nói: "Có cà phê không? Cà phê đen ấy, cảm ơn."

Lưu Vũ quát: "Cà phê cái đầu anh ấy!"

"...Ăn nhầm phải cái gì à?" Santa lúc này mới chú ý tới mái tóc có đọng giọt nước của Lưu Vũ, rồi như nhận ra điều gì đó, đột nhiên nở nụ cười, "Ồ... cũng khá tự giác."

[Hảo Đa Vũ] Mặt nạNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ