v

638 47 2
                                    

Buông dỡ công việc, Felix day day trán, cười trừ một cách đắng ngắt khích lệ những ánh nhìn tò mò trong tiệm, chạy đến nắm cổ tay hắn lôi ra phía sau khuôn viên phòng kho, nghiến răng nghiến lợi ken két, cậu lườm nguýt đến hắn.

Tuy nhiên hắn bật cười khoái chí như muốn chọc tức giới hạn của cậu, dang tay ra tính vòng qua người ôm, cậu đương nhiên không bị mủi lòng mà biết tỏng mọi ý định, gập thẳng hai cánh tay hắn xuống, tiện thể nhéo nhẹ lên bắp tay Hyunjin với sức vặn tay vừa đủ để hắn cảm nhận cơn đau vô cùng nhanh. Có thể mường tượng được gương mặt khốn khổ kìm chế cơn đau tránh phát ra tiếng la oai oái.

"Có giỏi thì ư ư a a cho tôi nghe xem?"

"Anh sai rồi, xin lỗi Lixie!"

"Quấy nhiễu có vẻ hơi to tiếng đấy, khách không bị dọa thì thôi, anh làm ơn bớt bày tỏ tình yêu nhiều như vậy đi"

"Felix hết thương anh rồi hả?"

Hắn bậm môi, mắt rưng rưng như sắp khóc, dúi đầu vào vai cậu sụt sịt vài tiếng, tay nắm vạt áo vùng eo cậu. Felix giật thót trước diễn đạt nét mặt có hơi quá đà của hắn, cậu đã nói nặng gì quá lời đâu, len lỏi mái tóc óng mượt dài vuốt dọc, lòng cậu trở nên mềm ngay lập tức.

"Sao lại khóc rồi, em đã làm gì đâu"

"Em chối bỏ tình cảm của anh, đã thế liên tục hời hợt với anh từ sau đêm qua, rõ không còn muốn tiếp tục mối quan hệ này, còn lý do gì thích hợ-"

Cậu đưa tay áp lên hai má Hyunjin, nâng mặt cho đối diện với mình, ngón tay đưa lên che đầu môi chặn họng những từ muốn thoát ra khỏi mồm hắn.

Lại tự suy diễn tình huống rồi tiêu cực hóa vấn đề chỉ có mỗi hắn mới làm được, cậu quá sức hiểu rõ, kẻo đến đêm lại mất hút lao vào cắm mặt trong mớ cọ màu, xong vò nát giấy vẽ làm rối tung cả phòng, thế là làm cậu bận lòng hơn. Mãi một lúc, hai má hắn dần đỏ ửng vì ánh mắt long lanh của người đối diện, chẳng hiểu tự dưng lại xuýt xoa lòng đến thế. Felix khẽ giương đôi mắt cười cảm thán.

"Còn nhiều thời gian để bước vào mối quan hệ chính thức Hyune à, nhưng làm sao vô cớ hết thương được, đồ điên này! Nghĩ ngợi lung tung"

Cậu rướn người tung hứng ấn môi mình lên môi hắn, Hyunjin củng chẳng phải kẻ khờ dại mà bỏ lỡ không say sưa thưởng thức một liều chữa lành. Tay di mặt hắn ra để lấy dưỡng khí, Felix nom thấy hắn cười ngoặt ngẽo hứng thú, rõ mồn một là diễn xuất cả mà. Nhưng tâm tư của hắn lại đặt hết vào câu nói vừa nãy của cậu.

"Không được bỏ anh đâu đấy!"

Nhét tay vào tạp dề, Felix cười lém lỉnh bỏ mặc hắn mà bước ra ngoài. Điệu nhảy chân sáo của hắn lại tinh nghịch hơn, theo đuôi cậu để làm bánh cùng, trông củng có thể giúp được việc hơn cậu tưởng. Ra trò chẳng được bao lâu thôi thì cậu xin rút lại lời nhận định.

Hyunjin cứ liên tục xoay cổ tay đảo đánh bông kem lên, vô thức lại quện lên chóp mũi cậu. Sự non trẻ mới lớn trãi nghiệm qua lời dặn dò theo công thức riêng của Felix, có vui vẻ nhưng cậu suy tư về việc đề xuất hắn vào quầy làm bánh.

|hyunlix| ambivalenceNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ