Chap 1

246 21 1
                                    

Chuuya chưa từng thấy cửa hàng tiện lợi này bao giờ. Cửa hàng tiện lợi Smile. Một tòa nhà có kích thước khiêm tốn. Nó chắc là một trong những cửa hàng tạp hoá và pop kiểu cũ. Anh chưa bao giờ nghe nói về chuỗi này này trước đây.

(Công bằng mà nói thì, anh thậm chí còn không thường đến khu vực này của thị trấn. Nó quá gần Cơ quan Thám tử Vũ trang theo như cảm giác của anh. Anh… không cần cơ hội được đụng độ với Dazai.)

Nhưng anh đang cần một thứ nhỏ, một cây kim và một sợi chỉ, vì một tên khốn may mắn nào đó đã có thể làm rách đồ của anh và anh thì không có thời gian để đi qua cả thành phố, trở về căn hộ của mình để thay quần áo. Thật khó coi và cũng thu hút sự chú ý khi đi xung quanh với thứ rõ ràng là vết dao rạch trên áo sơ mi và áo vest của mình.

Kouyou đã in dấu rất đậm tầm quan trọng của ngoại hình trong đầu anh.

Một chiếc kim và chỉ sẽ giúp việc vá lỗi này diễn ra nhanh chóng, nhưng sẽ tuyệt hơn nếu nó không làm gián đoạn toàn bộ lịch trình trong ngày của Chuuya.

Anh bước vào trong và ngay lập tức được cô gái ở quầy thu ngân chào đón. "Chào mừng quý khánh."

Chuuya khẽ gật đầu xác nhận và đi xuống lối đi gần nhất. Anh tìm bộ dụng cụ may vá nhỏ, cầm lên và quay lại quầy thu ngân.

Cô cười rạng rỡ với anh. “Anh có hứng thú với những cuốn sách self-help mới nhất của chúng tôi không? Chúng bao gồm các tiêu đề như "Làm thế nào để cao hơn dành cho người lùn", "Trọng lực và bạn" và "Sở hữu quá nhiều mũ: Hướng dẫn để sắp xếp bộ sưu tập của bạn."

Chuuya giật thót mình và đập mạnh nắm đấm của mình xuống mặt quầy, làm nó nứt ra. “ Hở!? Tên khốn Dazai đã bảo cô nói mấy lời này sao ?! ” Mấy cái đề xuất về tiêu đề này cũng quá quen đi.

Cô gái liếc nhìn xuống quầy, vẻ khinh thường hiện rõ trên mặt. “Thô lỗ”, cô ấy nói “Tôi sẽ phải sửa cái đó.”

Chuuya cảm thấy như máu đang dồn lên não vậy. "Tôi sẽ cho cô thấy thế nào là thô lỗ!"

"Nakahara-san?"

Chuuya quay lại khi nghe thấy một giọng nói quen thuộc. Thật là may mắn.

Đứng đó là Nakajima Atsushi. Người hổ. Trợ thủ mới nhất của Dazai.

Chết tiệt, đây là lý do tại sao anh nên tránh khu vực này ra.

Trước khi Chuuya có thể biết được liệu một cuộc chiến có nổ ra hay không, Nakajima đã quay sang quầy thu ngân.

“Ayame-chan,” cậu nói với vẻ cười khổ. "Đây là Nakahara Chuuya."

Ayame cười rạng rỡ. "Ừa chị biết."

Gì. Làm thế nào một nhân viên thu ngân biết anh là ai? Danh tiếng của Chuuya trong khu vực dân thường đã thực sự lan rộng đến vậy rồi à? Anh không chắc mình cảm thấy thế nào về điều này.

Sau đó, Nakajima đã phải nói điều đó.

“Anh ấy rất quan trọng đối với Dazai-san.”

"NGƯƠI ĐANG NÓI CÁI QUÁI GÌ THẾ HỞ ?!" Chuuya gầm lên. Quan trọng?! Với Dazai ?!

Nakajima co rúm người trước cơn thịnh nộ của Chuuya. Nhưng Ayame, cô ấy chỉ cười rạng rỡ hơn. "Ừa chị biết."

[Trans] Bỏ Đói Tôi, Lấp Đầy Tôi (Yêu Thương Tôi, Rời Bỏ Tôi) | BSDNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ