Chap18

616 57 4
                                    

Sáng hôm nay trời có vẻ không được đẹp lắm, nó khá âm u như sắp mưa vậy. Cậu vừa tỉnh dậy cơn đau nhói từ vết thương hôm qua khiến cậu nhớ lại những chuyện mà Wowy đã làm với mình. Nó làm cậu không khỏi hoảng sợ, Khoa không thể tin được người cùng mình đi trên con đường rapper suốt 3 năm qua lại như vậy.

Cậu vẫn đang suy nghĩ về những chuyện đó thì có tiếng mở cửa. Gã từ ngoài bước vào cắt ngang những dòng suy nghĩ rối bời của cậu. Gã bước lại gần giường cậu xem xét vết thương vủa cậu đã ổn hơn chưa rồi mới lên tiếng.

- Tuấn: Mày đã thấy ổn hơn chưa?

- Khoa: Đầu còn chút đau.

- Tuấn: Haizz, đáng lẽ hôm qua phải để Binz đánh tên wy đó thêm chứ tức chết đì mà!

- Khoa: Mà tao thật sự vẫn không thể hiểu trong cốt truyện nam phụ Wowy là một chàng trai tốt bùng và rất hiền lạnh, tại sao mọi chuyện lại thành ra như này chứ.

- Tuấn: Đúng thật không thể phủ nhận rằng con người cậu ta trong cốt truyện hoàn toàn khác với hiện tại.

- Khoa: ...

- Tuấn: Mà Binz đã đánh dấu mày rồi đúng không?

- Khoa: Chuyện đó hôm qua tao đã nói rồi mà.

- Tuấn: Chỉ là hỏi lại cho chắt thôi, mà mày có tính trả thù tên Wowy không?

- Khoa: Tao không rảnh...

Hai người đang nói chuyện thì có tiếng chuông cửa từ dưới lầu vang lên, cắt ngang cuộc nói chuyện đó.

- Tuấn: Chắc là Binz tới á.

- Khoa: Sao mày biết?

- Tuấn: Hôm qua nó còn kêu tao chăm mày rồi hôm nay qua sớm với mày mà.

- Khoa: Vậy xuống thôi không để anh ấy chờ lâu.

- Tuấn: Chưa gì đã xót sợ người ta chờ lâu rồi, không chừng hôm nay tao ăn cơm chó thay cơm mất.

Cậu không để ý mấy lời của gã mà đi xuống lầu luôn, gã vừa bị ăn một rỗ bơ nên cũng đành đi theo mà không nói gì cả. Cậu sau khi xuống lầu thì đi lại mở cửa, vừa mở thì có một người ôm chằm lấy cậu.

- Rhymastic: Anh rik!!!

- Khoa: Rhym hả? Em tới tìm tee à.

- Rhymastic: Không em tới thăm anh.

- Tuấn: Hả, tại sao lại chỉ tới thăm rik thôi vậy em hết thương anh rồi.😢

- Binz: Thấy ghê quá đi mất, cậu mau đem người yêu cậu ra khỏi người vợ tôi nhanh lên đi.

- Tuấn: Này sáng sớm muốn kiếm chuyện à, trả vợ cho cậu đấy.

Sau khi Tuấn kéo y ra khỏi người cậu rồi hắn bước tới ôm bảo bối của hắn vào lòng, rồi xoa đầu cậu hỏi hang.

- Binz: Em thấy khỏe hơn chưa? còn đau nữa không? có muốn ăn cái gì không?

- Khoa: Em không sao mà, anh hỏi nhiều như vậy sao mà em trả lời hết.

- Binz: Tại anh lo cho em quá thôi...

- Tuấn: Này, hai người không tính vào nhà à?

[  BinRik / JustRhym ] Thế quái nào nam chính lại yêu tôi!!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ