[Chu Đinh] Cưỡi ngựa tại Luân Đôn, Anh Quốc

706 52 0
                                    

Trước khi mùa hè nóng như đổ lửa ập đến, Chu Cẩn Hành đưa cả nhà đến một trang viên ở ngoại ô Luân Đôn để tránh nóng. Trang viên này là tài sản mà mẹ cậu đã mua khi cậu còn học ở Học Viện Eton, gần như mỗi cuối tuần sau khi học xong cậu đều đến đây nghỉ.

Trong trang trại nuôi rất nhiều giống ngựa thuần chủng quý hiếm, vốn là công cụ xã giao của cậu lúc đó. Những đồng minh đã giúp đỡ Chu Cẩn Hành thành công trong cuộc chiến tranh giành gia sản của nhà họ Chu hầu như đều được kết giao trong khoảng thời gian này.

Ấy thế mà lần này quay về, cậu lại không thông báo cho bạn bè nào hết. Chăm ba đứa trẻ đã đủ tiêu tốn nhiều tinh lực lắm rồi, Chu Cẩn Hành không muốn có thêm ai đến chia sẻ khoảng thời gian riêng tư của mình và Đinh Tiểu Vĩ.

Hồi còn đi học Chu Cẩn Hành đã giành giải thưởng trong cuộc thi cưỡi ngựa, mặc dù bây giờ hiếm có thời gian để trổ tài nhưng năng lực làm huấn luyện viên vẫn thừa đủ. Chẳng qua là Đinh Tiểu Vĩ trong bộ đồ cưỡi ngựa ôm sát người kia lộ ra thân hình tuấn mỹ quá sức mê người, eo thon chân dài, tất cả đều quá hút mắt, làm huấn luyện viên còn khó tập trung hơn cả học sinh nữa.

Lúc bắt đầu, Chu Cẩn Hành để Đinh Tiểu Vĩ cùng ngựa của anh bồi dưỡng chút tình cảm. Con ngựa này là do đích thân cậu chọn lựa, là một con ngựa Ả Rập thuần chủng với bộ lông màu nâu đỏ bóng loáng, bốn chân thon dài khỏe mạnh, tính tình hiền hòa nhẫn nại, rất phù hợp với người mới học cưỡi. Nhưng khi biết được giá trị của nó, Đinh Tiểu Vĩ vừa leo lên đã có cảm giác không dám ngồi xuống.

Nếu kẻ khác biết được người đang cầm cương dắt ngựa, nhiệt tình không chút chán ghét mà chỉ bảo những kiến thức cơ bản về cưỡi ngựa cho Đinh Tiểu Vĩ là người đứng đầu nhà họ Chu thì chắc phải ngạc nhiên đến rớt cả tròng mắt. Nhưng Chu Cẩn Hành đối với việc này lại cực kỳ vui vẻ, làm không biết chán.

Khoảng một tiếng sau, Đinh Tiểu Vĩ đã học được cách cưỡi ngựa, cảm thấy thích thú đến quên cả mệt. Nhưng khi từ trên lưng Luna tuột xuống, hai chân anh vừa chạm đất đột nhiên có cảm giác vô lực như bước trên bông, đau nhức vô thức ập đến. Hai chân Đinh Tiểu Vĩ cơ hồ không đứng thẳng nổi.

Chu Cẩn Thành nhìn Đinh Tiểu Vĩ dùng đôi chân run run không đứng thẳng được cùng tư thế hết sức tức cười mà lết đến bên bàn trà, bật cười trêu chọc: "Bảo anh xuống sớm mà không nghe, lần đầu cưỡi ngựa đừng nên cưỡi quá lâu."

Nghe vậy, Đinh Tiểu Vĩ lập tức thẳng lưng, mặc kệ cái chân đau mà cố giữ tư thế đi lại bình thường, tuy là mỗi bước đi đều làm anh đau đến méo cả miệng.

Chu Cẩn Hành đỡ lấy eo anh, trêu chọc: "Anh Đinh, để em ôm anh."

Đinh Tiểu Vĩ đẩy tay cậu ra: "Đừng nháo, anh chỉ hơi khó chịu thôi, không mệt chút nào."

"Thế ngồi xuống uống chút gì đi."

"Không cần, anh đã nói là không mệt mà." Đinh Tiểu Vĩ ban nãy còn muốn đi tới bàn trà càng sớm càng tốt để nghỉ ngơi, giờ lại dứt khoát không đi nữa. Một là vì muốn giữ lại chút thể diện, hai là chỉ cần không bước đi thì sẽ không mất mặt. Vì thế Đinh Tiểu Vĩ phô trương dựa vào hàng rào, lại còn ra vẻ khoan khoái hít một hơi thật sâu: "Chà, không khí thật tuyệt."

[188 Nam Đoàn] Summer Limited Series 2020Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ