Chương 4

124 20 0
                                    

" Chỉ cần Trịnh Minh Tâm quay lại, hắn sẽ có động lực để thuyết phục bản thân tiếp tục theo đuổi cậu "

-

Trịnh Minh Tâm ngáp dài đi ra mở cửa một cách bất lực , Lâm Dương đang đứng ngoài cửa mặc chiếc áo khoác mới nhất, Trịnh Minh Tâm sốc đến nỗi ngay cả nửa ngáp đều nuốt trở vào.

Tuy rằng ở ngoài hành lang điều hòa chạy rất tốt nhưng ... Trịnh Minh Tâm xoay người nhìn ánh nắng chiếu trên sàn qua màn cửa sổ mỏng trong phòng khách "Em không nóng sao?" 

Minh Tâm tựa vào cánh cửa, chân phải cong lên dựa vào phía trước chân trái kiễng chân " Bày đặt làm mỹ nam cơ à ? " Đương nhiên Trịnh Minh Tâm có thể đoán được Lâm Dương đang nghĩ gì. " Hồi xưa anh còn thay tã cho em giúp dì Lâm cơ mà "

......

Ôi thôi , còn đâu hình tượng mỹ nam của hắn nữa

Trịnh Minh Tâm nhìn khuôn mặt tối sầm của Lâm Dương không nhịn được cười. Lâm Dương tức giận chen vào trong , Trịnh Minh Tâm vừa nói vừa đóng cửa "Làm sao vậy, ngay cả quả trứng đít đen nhỏ đó của em hồi bé anh cũng chơi đùa rồi đấy " Lâm Dương tức giận quay lại vây quanh Trịnh Minh Tâm đang định tiếp tục nói chuyện hôn cậu một cái thật mạnh.

" Này " Trịnh Minh Tâm ngây người đẩy mặt Lâm Dương ra " Anh còn chưa đáp ứng em , hành vi của này của em được gọi là côn đồ, có biết không?" Trịnh Minh Tâm bỏ qua Lâm Dương đi vào bếp tìm ngũ cốc ăn, trong lòng thầm nghĩ Lâm Dương đúng là trẻ con , trêu hắn có tí mà đã nổi giận rồi

Thực ra Lâm Dương không ngại việc xấu mặt trước mặt Trịnh Minh Tâm chút nào ngay cả khi Trịnh Minh Tâm chỉ vô tình nói rằng hồi xưa cậu đã thay tã cho hắn . Nhưng Lâm Dương sẽ luôn nghĩ đến chuyện hắn nhỏ hơn Trịnh Minh Tâm năm tuổi, năm năm là quãng thời gian mà Trịnh Minh Tâm hết lòng yêu một người 

Lâm Dương sực tỉnh khi thấy Trịnh Minh Tâm đang định trộn sữa và bột yến mạch, hắn lấy tay ngăn cản hành động đổ sữa của Trịnh Minh Tâm , khi cậu ném cho hắn một cái nhìn nghi ngờ thì Lâm Dương đột nhiên hỏi Trịnh Minh Tâm là cậu có muốn đi hẹn hò với hắn không 

" Mình đi ngôi nhà ma mới trong công viên giải trí đi " Lâm Dương oằn người và vặn nắp hộp sữa như thể hắn chắc chắn rằng Trịnh Minh Tâm sẽ đồng ý đi cùng mình " Bữa sáng có thể ăn ở quán cà phê bên đường , hôm qua lúc đi về em thấy ở đó có món bánh mới đó "

" Chờ ở đấy " Trịnh Minh Tâm nghe thế liền bay ngay vào phòng " Đợi anh hai phút thay quần áo "

Hai phút sau, Trịnh Minh Tâm đi ra khỏi phòng mặc một chiếc áo T-shirt màu trắng và một cái quần đùi màu đen , Lâm Dương thấy vậy liền cảm thấy hụt hẫng . Hắn đứng giữa Trịnh Minh Tâm - người đang chuẩn bị đi giày và tủ giày liền hỏi Trịnh Minh Tâm hồi cậu đi chơi với anh ta có ăn mặc thế này không , Trịnh Minh Tâm vô thức trả lời đương nhiên đi chơi với bạn trai phải ăn mặc khác 

"À ... là bạn trai cũ ..." Trịnh Minh Tâm bĩu môi, ngôi nhà ma mới toanh và món bánh mới trong quán cà phê chính là thứ cậu mong chờ từ lâu . Trịnh Minh Tâm thực sự hạnh phúc đến mức bản thân cậu còn không nhớ mình đã chia tay mối tình kéo dài năm năm ấy , lại càng không nhớ rõ Lâm Dương ăn diện qua tìm cậu chính là để đi hẹn hò . Trịnh Minh Tâm hít sâu một hơi, nhẹ nhàng kéo áo khoác của Lâm Dương cẩn thận hỏi hắn có tức giận không. Lâm Dương nhìn sâu vào đôi mắt chứa đầy sự xin lỗi của cậu và lắc đầu

| EDIT | TayNew - Tuổi 𝟙𝟠Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ