Chương 2

9 3 0
                                    

Phi Ca ôm lấy Vĩ Cầm, hắn ôm chặt lấy nàng tựa như để bản thân biết đây không phải là một giấc mơ. Men theo hơi rượu, hắn tùy ý bản thân cũng tham lam hương thơm người kia. Triệu Yến một phen bất ngờ cũng khó hiểu. Cô đẩy đẩy Phi ca, muốn trốn thoát khỏi người kia.

- Phi ca, là tôi, Triệu Yến.

Phi ca sau khi "đập đá" thật sự đã sinh ra ảo giác, thêm chút men rượu Brandy, hắn thật sự để cho lý trí đi chơi với Chu Công. Hắn cất giọng nữ khàn đặc, mùi thuốc lá thoang thoảng nơi chóp mũi Triệu Yến.

- Vĩ Cầm, em là Vĩ Cầm.

- KHÔNG!! Tôi chẳng phải là Vĩ Cầm gì hết, tôi là TRIỆU YẾN, TRIỆU YẾN. Phi Ca, anh tỉnh lại giúp tôi.

Một luồng cảm xúc khó chịu dâng lên trong lòng cô. Rốt cuộc hắn là đang bị cái gì. Vĩ Cầm là ai cơ chứ? Bị ảo giác sao?

( Giải thích 1 chút là đoạn thiếu nữ kia chỉ là sự ảo đá của Phi ca thôi. Trong quán bar chỉ có mỗi Triệu Yến.)

Phi ca dường như chẳng nghe hiểu, đôi mắt hắn sắc lạnh lại, nắm lấy cằm của Triệu Yến, ép cô phải nhìn hắn. Rõ ràng đây là Vĩ Cầm, không, không phải. Vĩ Cầm sẽ không tức giận với hắn, đuôi mắt trái của nàng sẽ có một nốt ruồi nhỏ. Đây không phải là Vĩ Cầm. Rốt cuộc hắn cũng thức tỉnh được phần nào. Vội vàng buông người trong lòng ra, hắn đau khổ xoa hai bên thái dương.

- Xin lỗi, Triệu Yến tỷ.

Nói một câu "xin lỗi" hắn liền bỏ mặc Triệu Yến ngỡ ngàng đang ngã phịch dưới đất, chạy khỏi quán. Triệu Yến bất ngờ cùng sợ hãi nhưng sự lo lắng dâng lên. Phi ca, hắn hình như có chơi ma túy, nãy có lẽ đã xuất hiện ảo giác. Cô lao chạy theo hắn. Cuối cùng thì cô không thể không nói dối được tình cảm của bản thân, cô chính là thích hắn, một kẻ phong lưu.

" Phi ca." Cô vừa đuổi theo vừa gọi tên, mong muốn người đó sẽ quay lại. Nhưng hắn dường như đã phong bế giác quan, đờ đờ đẫn đẫn đi dọc theo con phố. Hắn không ý thức được bản thân đang xuống đại lộ. Một chiếc xe lao tới, trước mắt Phi ca tối lại.

Triệu Yến ôm lấy thân thể người ấy, cô lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm. Chưa được bao lâu, chiếc xe dừng lại, thân ảnh một thiếu nữ bước xuống.

- Này, đi đứng kiểu... Phi ca??!!!

Thiếu nữ nhanh chóng bước lại gần, Triệu Yến vô thức ôm chặt lấy hắn, ánh mắt đầy sự cảnh giác nhìn nàng. A Kỳ thật sự cạn lời. Phi ca lại trêu chọc đào hoa ở đâu đay, còn bị chuốc cho ngất lịm cơ. Nàng sải rộng bước, đi tới trước mặt cô, ánh mắt cũng đầy vẻ khiêu khích.

"Cô là ai? Sao quen biết được Ph- Dương?" Triệu Yến không nhịn được mà hỏi một câu.

(Phi= Fei, Dương= Yang)

- Dương!

A Kỳ thật sự hoảng rồi. "Dương" từ này không phải là từ cấm của Phi ca sao? Cô gái này không lẽ là Vĩ Cầm tỷ trong truyền thuyết? Nàng nhanh chóng mở máy nhìn lại tấm ảnh mà hắn cung cấp trước đây. Người trước mặt, chín phần giống, nhưng đuôi mắt trái lại thiếu đi một cái nốt ruồi. Không phải là Vĩ Cầm tỷ rồi. Cũng may A Kỳ được sư phụ truyền lại "công lực" nên quan sát rất tốt.

Triều Tịch Mộ - Khứ Hồi ÂmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ