Chương 12 🍓

1.4K 90 20
                                    

Editor: Lemon

Sau đó, hai người thuận lý thành chương trở thành bạn trai bạn gái.

Vu sư sống không biết bao nhiêu năm, sủng nịch đáp ứng tất cả yêu cầu ấu trĩ của Nhiếp Hà.

Nhiếp Hà nói mình có thể ở trong tháp đen với anh.

Nhưng Nhiếp Hi lại thế nào cũng không đồng ý, anh nói không biết vì sao anh không muốn để Nhiếp Hà ở lại tháp đen.

Vì thế anh dứt khoát kiên quyết dẫn Nhiếp Hà trở lại thế giới hiện thực.

Nhiếp Hà phát hiện, anh cũng không nhớ rõ tiểu hoa hồng.

Cũng không nhớ rõ chính mình đã từng mất đi một phần ba linh hồn.

Nhưng Nhiếp Hà cũng không định nói cho anh biết.

-

Hôm nay, hạt châu màu trắng vẫn luôn nóng lên.

Nhiếp Hà tháo nó khỏi cổ tay trái, đưa tới trước mặt Nhiếp Hi.

Nhưng Nhiếp Hi lắc đầu, nói anh cũng không biết hạt châu này là thứ gì.

Chuyện có thể làm khó bạn trai Vu sư cường đại, Nhiếp Hà cảm thấy cần phải nghiên cứu một phen.

Vì thế cô tự mình tới nhà bạn trai, ở trong một đống sách tìm kiếm nửa ngày trời mới tìm được một quyển sách "Bách Khoa" tên là 《bí văn mạnh nhất đại lục》.

Mở sách ra, đầu tiên đập vào mắt chính là mấy chữ trên trang lót giấy.

Hàng trên cùng là chữ viết thanh tú, “Cảm kích nhân sĩ: người soạn quyển sách này thực không có thường thức.”

Hàng chữ tiếp theo lộn xộn hơn hàng đầu tiên, thoạt nhìn là vội vàng viết xuống, “Quyển sách 80% đều là giả.”

Hàng cuối cùng chữ viết càng thêm qua loa, nhìn ra được người viết hàng chữ này vô cùng tùy ý, “Người viết chữ phía trên là vợ tôi.”

Nhiếp Hà cạn lời ăn một miệng cẩu lương, một lần nữa nhét quyển sách này trở về.

Cuối cùng tìm nửa ngày, Nhiếp Hà chỉ nhìn thấy trong một quyển sách có một loại cấm thuật có thể cho con người vĩnh bảo thanh xuân.

Nhưng cụ thể làm như thế nào trong sách không có viết.

Nhiếp Hà hoài nghi, trên thế giới này căn bản không phương pháp gì có thể làm người ta vĩnh viễn tuổi trẻ xinh đẹp, cho nên cách làm của Ôn Cát Na nhất định sẽ bị phản phệ.

Sự thật là, cuối cùng bà ta thành một con quái vật dựa vào người tục mạng.

Sách không có ghi lại những việc này, cũng không có sách giải thích về hạt châu màu trắng.

Nhiếp Hà đành phải mất mát trở về nhà.

Xa xa liền thấy Nhiếp Hi đứng ở cửa, không biết đã đợi bao lâu.

Nhiếp Hà chạy chậm qua, nhìn bạn trai gần ngay trước mắt, cảm nhận được niềm an ủi duy nhất, vì thế trực tiếp nhào qua ôm lấy anh.

[HOÀN] SỔ TAY YÊU ĐƯƠNG CÙNG PHI NHÂN LOẠINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ