Men

904 78 16
                                    

Đời người là sông núi ngàn dặm, là cuộc gặp gỡ triệu ngàn người dưng
Có người điểm màu tô sắc núi sông
Có người cướp mất ánh sáng mặt trời
Có người thay đổi giang sông núi non.

Bầu không khí ồn ào, ngập tràn tiếng nói, tiếng cười đùa rộn ràng, không gian thoáng chốc chật hẹp bởi những đoàn người tụ tập với nhau. Những tiếng chai lọ va vào nhau tạo nên một khung cảnh nhộn nhịp, đông vui khác hẳn không gian mười phút trước ở ngoài kia.

Có đánh chết em cũng không ngờ người như Dazai sẽ dẫn em đến nơi bình dị, ồn ào như vậy chỉ vì sở thích ăn cua của anh. Đứng trước không khí ấm áp, tràn đầy niềm vui của mọi người như vậy, chắc hẳn ai cũng thả lỏng tâm trí đôi phần. Nhưng cô gái này thì không giống vậy, bởi từ nhỏ đã phải bán mạng biết bao lần nên em vô cùng nhạy cảm với những tạp âm, vì vậy từ lúc mới bước vào quán ăn này, cơ thể đã theo phản xạ mà căng cứng lại. Âm thầm đưa mắt đánh giá tình hình xung quanh, tất cả chỉ là những gương mặt đang tận hưởng những giây phút bên bạn bè hoặc người thân. Nhưng em vẫn không thể ngừng căng thẳng, đâu ai biết được giây tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì chứ.

Bắt gặp ánh nhìn cảnh giác của cô nàng, Dazai ghé vào tai em, thì thầm nói:

- Thả lỏng chút nào. Em có thể yên tâm vì nơi này anh đã qua lại khá lâu nên mọi góc ngách của căn nhà này anh đều thuộc hết, sẽ không có chuyện gì đâu.

Nghe được những lời kia, em ngại ngùng ngoảnh mặt đi, cơ thể vô thức thả lỏng như lời anh thủ thỉ , nhưng vẫn không cam lòng nói:

- Hmm.. vậy chúng ta nhanh chóng thưởng thức món cua yêu thích của anh nào, dù sao cũng đã muộn rồi, không thể ở ngoài quá lâu được !

Dazai chống cằm nhìn em, khẽ lắc đầu tỏ vẻ sâu xa nói:

- Không, không em à... cuộc sống về đêm giờ mới thật sự bắt đầu, chúng ta phải cùng nhau tận hưởng chứ !

Giọng điệu nhẹ nhàng pha chút trêu chọc, giữa nơi nhộn nhịp, đầy những tiếng hò reo của mọi người, vậy mà nó vẫn dịu dàng chạm đến đáy lòng thiếu nữ ngồi trước mắt, tựa như mời gọi em sa vào dục vọng trầm luân, vào những lạc thú bên người.

Kì lạ thay, dường như chỉ cần có em ở đây, cả không gian đều bị lu mờ, chỉ còn hình bóng người thương lưu lại nơi đáy mắt ...

Kì lạ thay, dường khi có anh bên mình, mọi bão giông ngoài kia đều hoá thành những ngày nắng dịu dàng, thành những làn gió mùa thu khẽ bao bọc thân hình thiếu nữ....

Không gian ồn ào, tấp nập chẳng ảnh hưởng đến hai kẻ tình si trao nhau ánh mắt. Cả thế gian rộng lớn, bao la cũng chẳng bằng được thức giấc bên người sớm mai.

Bình yên đơn giản là đời ta có nhau.

————————————————————————

[ Dazai X Reader ] : Lối mònNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ