Ải 7: Đêm ở rạp xiếc

277 27 0
                                    

Châu Kha Vũ không biết mình đã quỳ trong bao lâu.

Mọi thứ cứ như là một giấc mơ.

Lời nhắn nhủ cuối cùng của Riki như mũi dao ghim sâu vào tim cậu.

Cậu không muốn tin vào những gì đang diễn ra nhưng sự tồn tại của chiếc điện thoại ép cậu phải chấp nhận sự thật này.

Vào lúc Riki biến mất, anh cũng đã mang tên giả mạo kia đi cùng. Ít nhất thì anh cũng đã thực hiện được lời hứa 'không làm hại bất kỳ ai'.

Riki loại

Lại là tiếng tin nhắn thông báo đáng ghét đó.

Châu Kha Vũ nghe một tiếng thụp từ phía sau và trông thấy Trương Gia Nguyên đang quỳ rạp dưới đất, vết thương trên chân của cậu đã bị nhiễm trùng sau chặng đường dài và hiện giờ cậu không thể đứng dậy nỗi nữa.

Ai mà chẳng phải đối mặt với sinh ly tử biệt, cách tốt nhất là luôn hướng về phía trước. Châu Kha Vũ cõng Trương Gia Nguyên trên lưng, quay về rạp xiếc cùng với Bá Viễn.

Trương Gia Nguyên phát sốt do vết thương đã bị nhiễm trùng nặng, cậu tựa vào lưng của Châu Kha Vũ và ngủ thiếp đi. Châu Kha Vũ cũng cảm nhận được sức nóng từ trán của Trương Gia Nguyên lan ra trên cổ mình.

"Châu Kha Vũ", Bá Viễn băng bó vết thương lại cho Trương Gia Nguyên.

"Nhất định phải có ai đó hoàn thành nhiệm vụ ở bên trong rạp xiếc. Em phải cố gắng lạc quan lên, Trương Gia Nguyên sẽ không sao đâu", Bá Viên vô cùng bình tĩnh khi nói ra những lời này, "Hãy để anh đi"

Châu Kha Vũ không biết phải trả lời anh thế nào nữa.

Bọn họ càng lúc càng ít người, vì vậy nhất định sẽ có nhiệm vụ dành cho một người tham gia, nhưng làm sao để đối mặt với những lời nói này đây khi đồng đội từng người một chết đi, cậu không biết đã phải rơi bao nhiêu nước mắt, đã suy sụp không biết bao nhiêu lần. Thực hiện nhiệm vụ một mình thì cơ hội sống sót lại càng thấp đi...anh rồi cũng sẽ....

Nhìn thấy ánh mắt kiên định và lạnh lùng của Bá Viễn, Châu Kha Vũ không có đủ tự tin để nói ra câu đó.

"Chúng ta đi cùng nhau"

Anh ấy thậm chí chẳng có cơ hội để sống sót mà thoát khỏi đó, cậu vẫn hy vọng được đi cùng nhau. Cậu muốn ngăn cản Bá Viễn nhưng vô tình va phải ánh mắt của anh, đôi mắt dịu dàng trong quá khứ giờ trở nên trống rỗng. Đối mặt với ánh mắt này, cậu chỉ còn cách im lặng gật đầu thỏa hiệp.

Bá Viễn dịu dàng xoa đầu Châu Kha Vũ, đôi mắt mệt mỏi của anh cũng dần thả lỏng hơn. Anh cũng không thể chịu đựng được việc này nhưng anh lại càng không thể trơ mắt ra nhìn hai đứa nhỏ chết đi. Anh mỉm cười, cảm thấy vô cùng có lỗi với Lưu Vũ vì anh đã không thể hoàn thành tốt trọng trách mà Lưu Vũ đã trao cho anh.

Mặc dù Lưu Vũ là trưởng nhóm nhưng Bá Viễn cũng có một chức danh cho mình. Khi trong nhóm xảy ra vấn đề, mọi người sẽ đi tìm trưởng nhóm và khi trưởng nhóm không có mặt thì phó trưởng nhóm là anh sẽ phải đứng ra giải quyết.

Bá Viễn luôn là một người dịu dàng. Từ lúc bắt đầu, anh vẫn luôn muốn khóc nhưng khi nhìn thấy mọi người gần như sụp đổ thì anh luôn phải nén lại cảm xúc của mình mà an ủi họ.

INTO1 | SOUL GAMENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ