Chương 25: Cô nhi viện Balakirev (2)

122 26 11
                                    

“Cậu đây rồi.” Thanh tra chịu trách nhiệm vụ án lịch sự chào cậu “Cậu có thể gọi tôi là thanh tra Natsu, tôi chịu trách nhiệm cho công cuộc điều tra các vụ án liên quan đến sát nhân hàng loạt của «Thảm Án Balakirev».”

Boboiboy kính trọng đáp lại “Chào ngài thanh tra, để tôi giới thiệu một chút, đây là những người sẽ cùng chúng ta phá án.”

“Tôi là Ichiya Iguro, sinh viên khoa Vô Năng.”

Có thế chứ nam chính, làm tốt lắm.

Boboiboy thầm cảm thán trước người khôn vặt như Ichiya. Những người khác cũng lần lượt giới thiệu bản thân và dị năng của mình.

--------

Quả như dự đoán của Boboiboy, với sự hiện diện của Ichiya, thanh tra Natsu có một chút tin tưởng với cậu. Vì không thể để thời gian bị lãng phí, nhóm của thanh tra nhanh chóng tiếp đãi nhóm cậu như nhân vật có ảnh hưởng lớn. Họ đưa mọi người ra tận xe, trong xe còn có cả điều hòa.

Mình thật là thông minh.

Boboiboy mỉm cười tự hào, nhưng nụ cười ấy có chút giật giật. Đơn giản thôi, Reverse đang ôm lấy cậu như một con koala còn ngái ngủ. May là Boboiboy ngồi cạnh cửa ở ghế sau, cậu chung xe với thanh tra và Ichiya. Ba người còn lại đang ngồi trong cùng chiếc xe chạy theo sau họ.

Có vẻ vì Garuma không chịu ngồi chung xe với họ nên Ichiya mới không vui thì phải, cậu ta cứ nhìn gương chiếu hậu mãi ấy. Chợt, cậu ta quay sang bắt chuyện “Cậu thấy không được khỏe à?”

“Không, tôi ổn.” Boboiboy cố điều chỉnh nét mặt để tỏ ra là mình ổn, mồ hôi lạnh chảy đầy gáy cậu.

Dạo này mình để ý Rev bám dính mình hơn ấy nhỉ? Mặc dù là mình đang chiếm cơ thể của anh ta, nhưng anh ta không nổi điên như người bình thường mà thản nhiên chấp nhận nó. Nhìn kĩ thì anh ta cũng đẹp trai hơn mình luôn, tự nhiên thấy tủi thân...

Mái tóc trắng như tuyết với nhánh nâu này thật đặc biệt, cứ như kem với cây bánh que sô cô la vậy.

Trí tưởng tượng phong phú của Boboiboy không ngừng xem xét từng đặc điểm trên cơ thể Reverse, cái con người đang nhắm mắt tận hưởng việc chiếm tiện nghi của cậu như một kì nghỉ.

Chợt, xe dừng lại. Họ đã đến nơi rồi.

“Chúng ta làm gì tiếp đây, chàng trai?” Thanh tra hỏi với ý dò xét “Nếu đây là trò đùa thì cậu sẽ phải chịu trách nhiệm đấy.”

Boboiboy như bị dội một gáo nước lạnh, thận trọng cười trừ.

--------

Nhóm cậu đã được dẫn đến trước nơi chôn cất của Fubuki, thi thể được thần chết ban cho cái chết nhẹ nhàng nhất. Nhưng liệu có phải thế?

“Sao cậu chắc chắn là sau khi khai quật mộ của nạn nhân này thì chúng ta sẽ có manh mối?” Thanh tra không giấu nghi ngờ.

|| Boboiboy Fanfiction || Vì Tôi Thích Cậu, Có Được Không?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ