Chap 9

342 38 14
                                    

Lại là một ngày làm việc, một ngày mệt mỏi. Nhất là sau khi vừa bị bệnh xong đã phải lết xác lên công ty làm việc thì còn gì để nói đâu chứ. Dù vậy nhưng Y/n vẫn cố gắng dậy sớm đến công ty đúng giờ vì em biết tên nhà họ Kang sẽ không để yên phận nếu đến muộn. Em vừa đi vừa ngáp vừa lẩm bẩm chửi cái sự khó tính của Kang Taehyun.

"Luật lệ đáng ghét, Kang Taehyun đáng ghét"

"Coi bộ có người mới sáng sớm đầu tuần mà đã khó chịu vậy sao?"

Giọng nói từ phía sau làm em giật bắn cả người, em nhanh chóng quay lại nhìn anh cười trừ rồi vội vã biện hộ.

"Không có đâu không có đâu, tôi là đang muốn nói..."

"Mau vào công ty đi, hôm nay còn phải chuẩn bị cho sự kiện nữa nên đừng làm phí thời gian"

Chưa để Y/n nói xong, hắn đã ngắt lời em rồi nhanh chóng đi trước. Để lại em đứng đó giận đỏ cả mặt, đúng là cái đồ đáng ghét.
Vừa bước vào trong công ty, em đã nhanh chóng xem lại bản kế hoạch một lần nữa rồi điều hành mọi người làm việc. Taehyun đứng một bên quan sát, sự đáng yêu khi tập trung làm việc của em khiến hắn bất giác mà cười nhẹ. Y/n không chỉ điều hành mọi người làm việc mà thậm chí còn tiến đến giúp mọi người một tay, thấy được sự nhiệt tình của em nên hắn cũng an tâm mà để yên cho em làm, bản thân thì quay về văn phòng.

.

Nhờ sự chu toàn và nhanh nhẹn của em nên mới ngày đầu thôi mà công việc cũng đã hoàn thành được khá nhiều. Thế nhưng cô gái của chúng ta gần như bị kiệt sức, dù sao cũng chỉ mới hết bệnh hôm qua nhưng hôm nay lại hoạt động quá năng nổ. Lúc này đã là giờ nghỉ trưa, ngoài trời nắng gắt, mặt trời cứ toả cái nắng oi bức của mình xuống vạn vật mà chẳng hề quan tâm chuyện gì xảy ra. Một nhân viên cảm thấy em trông có vẻ xanh xao nên liền khuyên em đi nghỉ.

"Y/n à, cô vất vả rồi. Cô đi ăn trưa đi, từ đây cứ để chúng tôi lo tiếp"

"Tôi không sao đâu mà, không cần lo cho tôi đâu"

Em nói rồi cố gắng nở nụ cười và tiếp tục chạy làm việc tiếp. Nhưng vừa đi được một lúc, đầu em tự nhiên quay cuồng, từng bước đi của em đều không vững, trong vài giây ngắn ngủi tầm nhìn của em bỗng nhiên mờ đi rồi trở thành màu đen. Taehyun bây giờ cũng đã rời khỏi văn phòng để đi ăn, tiện thể xuống xem tiến độ tại sự kiện tại sảnh như thế nào. Vừa xuống lầu, hắn thấy mọi người đang xôn xao tụ tập lại một chỗ thì tò mò tiến lại xem. Hắn thấy được bóng dáng yếu ớt của Y/n đang ngất trên sàn thì nhanh chóng vượt qua mọi người rồi bế em lên chở đến bệnh viện. Suốt chặn đường đi, hắn như ngồi trên bếp lửa, trong lòng cứ lo lắng bồn chồn mãi không thôi. Khi đến bệnh viện, hắn vội vã bế em vào giường bệnh để bác sĩ khám. Nhìn thấy bác sĩ khám cho em mà đầu hắn chỉ mong rằng em ổn và không sao.

"Cô ấy bị ngất do làm việc quá sức. Chỉ cần nghỉ ngơi và phân phối công việc hợp lí thì sẽ khoẻ lại thôi"

"Cảm ơn bác sĩ"

Bác sĩ cúi người chào Taehyun rồi đi ra khỏi phòng bệnh, hắn ngồi đấy nhìn em đang bất tỉnh trên giường bệnh mà thấy có lỗi vì đã để em phải làm nhiều việc đến thế, vốn dĩ hắn nghĩ em vừa khỏi bệnh xong nên sẽ biết tự lượng sức mình, ai ngờ em lại ngốc đến mức đấy...Hắn chậm rãi tiến đến lấy tay vén tóc cho em rồi sờ vào khuôn mặt nhợt nhạt ấy, đột nhiên em từ từ mở mắt ra.

| Taehyun X You | The Angel Of My LifeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ