Chap 17

1.1K 98 7
                                    

Hạnh phúc của Bonhyuk và Hanbin rất nhẹ nhàng, đơn giản. Hai người cùng nhau làm những điều mà bao đôi tình nhân khác làm, cũng xem phim, dạo bộ, và vô vàn thứ khác nữa. Cuộc hẹn hò của hai người không có gì quá hoa mĩ, mà lại rất đơn giản. Cả hai đều thích những không gian yên bình, im lặng, cảm nhận sự tồn tại của người bên cạnh mà trong lòng cảm thấy hạnh phúc vô bờ. À có chăng đặc biệt của hai người là những buổi cùng nhau tập Nhu Thuật, vật nhau ra rồi lại ôm nhau cười khanh khách. Cùng nhau tiến bộ, cùng nhau ganh đua nhưng trong đó lại có biết bao nhiêu là hạnh phúc. Đó đều là những kỉ niệm nho nhỏ nhưng lại thật vui vẻ và ấm áp.

Nhưng bầu trời trước cơn giông thì thường yên bình đến lạ. Cuộc sống hạnh phúc của cả hai chưa kéo dài được lâu thì rắc rối tìm đến cậu. Một buổi sang như thường lệ, cậu đi học rồi tan học đi về kí túc xá của cả hai. Nhưng ngay khi bước chân ra khỏi của lớp, cậu nhận được một cuộc gọi từ một người đàn ông lạ mặt, giọng nói trầm nhưng lạnh lẽo và đầy uy quyền:

- "Cậu là Oh Hanbin?"

Cậu hơi dè dặt trả lời trước câu hỏi quá trực tiếp từ người đàn ông kia:

- "Phải. Ông là ai? Ông muốn gì ở tôi?"

Người đàn ông đó nói với một giọng đầy nguy hiểm:

- "Lát nữa gặt thì cậu sẽ biết. Bây giờ đi xuống cổng trường, có người đang đợi cậu? Nhanh..."

Chưa đợi ông ta nói xong thì cậu lập tức hỏi lại:

- "Tại sao tôi phải gặp ông?"

Cậu có phần phòng bị vì cảm giác của cậu cho biết đây không phải là cuộc gặp bình thường. Hơn nữa Bonhyuk vừa mới về nhà một chuyến do gia đình có công chuyện nên cậu không thể nhờ Bonhyuk được. Lúc này Hanbin mới thấy mình dựa vào Bonhyuk quá nhiều rồi. Nhưng không vì thế mà cậu mất đi bản lĩnh vốn có của mình. Người đàn ông đó từ tốn đáp:

- "Vì sao à? Vì nó liên quan đến những người xung quanh cậu đó."

Cậu nghe thấy thế trong lòng hơi run rẩy, nhưng nhanh chóng chấn tĩnh và đi về phía cổng trường. Mọi người đang tập trung rất đông khi thấy những người đàn ông mặc áo đen và một chiếc xe đắt giá đứng đợi. Hanbin bước đến nhận lời chào hỏi của những người đàn ông đó rồi một trong hai người định đưa cậu vào xe thì Hanbin nói:

- "Đừng động vào tôi, tôi tự đi được."

Nhưng đáp lại cậu thì người đó máy móc đáp:

- "Chúng tôi được lệnh hộ tống cậu chu đáo."

Rồi lại định đưa tay ra kéo cậu.

"Rắc" và kéo theo đó là một tiếng hét. Hanbin đã rất khó chịu từ lúc nhận được cuộc điện thoại đe dọa kia rồi. Cậu cực kì ghét ai đe dọa mình. Giờ lại có người không nghe lời, Hanbin trực tiếp dùng vũ lực luôn. Cậu vẫn giữ tư thế bẻ tay nói:

- "Rất tiếc chu đáo không có nghĩa là được động vào các quy tắc của tôi."

Sau đó lập tức đẩy hắn ngã xuống đất, bước vào xe. Cậu không biết rằng tất cả đều được quay lại và được chiếu trực tiếp trên màn hình lớn của một căn phòng. Trong căn phòng gồm 2 người. Người đàn bà nói:

[Chuyển ver] [TEMPEST] [BONBIN] - YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ