X

3.3K 357 149
                                    

- Tại sao anh ấy lại lựa chọn như vậy chứ? Dù anh ấy có ra sao đi chăng nữa thì em vẫn ở đây sẵn sàng dang rộng vòng tay ôm anh ấy vào lòng. Hay là...do tình yêu của em chưa đủ để anh ấy tin tưởng?

Đứng ở bờ sông, Taehyun thẫn thờ nhìn lên bầu trời xanh trong trẻo kia. Thời tiết hôm nay đẹp thật, đẹp như cái ngày Beomgyu bước vào cuộc đời hắn. Chính tại nơi này, vài ngày trước hắn và Yeonjun đã đến đây để nhìn mặt em lần cuối cùng.

Đêm đó, không tìm được Beomgyu ở đâu cả, Yeonjun đã đến cảnh sát trình báo về việc em trai mình mất tích. Ngày hôm sau, cảnh sát bảo đã tìm thấy em. Anh đã tưởng rằng mình đã có thể gặp lại em trai một cách bình an vô sự. Nhưng đến nơi, anh đã thấy hai mắt Taehyun đỏ ngầu nhìn vào thân xác đã lạnh lẽo từ khi nào của Beomgyu.

Em lại chọn cách tự kết thúc đời mình bằng cách gieo mình xuống sông để giải thoát khỏi sự tủi nhục. Anh đã tự hỏi, Beomgyu có từng nghĩ đến cảm xúc của anh và cả Taehyun khi làm như vậy hay không?

Một lần nữa, Yeonjun phải đối mặt với cảm giác kinh khủng ấy. Cảm giác người thân mãi mãi rời xa mình.

Ôm lấy hũ tro cốt của Beomgyu, hai mắt của Yeonjun ươn ướt vì đau lòng. Thằng nhóc đáng ghét, lúc trước còn bảo là sau này kiếm tiền nuôi anh cơ mà? Thế mà lại dám từ bỏ cuộc sống trước cả anh, anh chưa đi mà nó cả gan đi trước cả anh nữa.

- Không đâu Taehyun, những ngày tháng được ở bên em có lẽ là khoảng thời gian vui nhất của đời Beomgyu đấy. Thằng nhóc cứ luyên thuyên mãi bên tai anh rằng nó có một em người yêu tuyệt vời đến nhường nào.

Taehyun mỉm cười chua xót, hắn hỏi anh về tình hình của bà Park. Yeonjun nói rằng sau khi Beomgyu đi thì đám người lúc trước động đến Beomgyu đã tìm đến nhà, chúng nói bà Park đã ôm tiền bỏ trốn và chúng đến để bắt người đi. Nhưng người chẳng còn để mà đi theo chúng nữa.

- Taehyun, em cũng đừng quá đau lòng, nhất định Beomgyu không muốn thấy em như vậy đâu. Em còn trẻ, nhất định sau này em sẽ tìm được một nửa khác phù hợp với mình.

Taehyun nghẹn ngào, chạm vào ngón đeo nhẫn ở bên trái của mình. Chính Beomgyu đã đeo cho hắn một chiếc nhẫn đặc biệt mà chỉ có em mới có thể tháo ra. Em đã từng khẳng định chủ quyền như vậy, thì hắn cũng sẽ ở một mình cho đến khi gặp lại em ở một thế giới nào đó. Bản thân sẽ chẳng thể mở lòng với một ai khác ngoài em nữa đâu.

- Trễ rồi, em mau về không bố mẹ lại lo. Cảm ơn em đã giúp anh những ngày qua

Yeonjun trao lại hũ cốt cho Taehyun để hắn gửi vào chùa. Anh nhìn theo bóng lưng của Taehyun, một bóng lưng cô độc.

- Soobin à, em đang ở đây có đúng không?

Nghe anh gọi mình, Soobin quay sang nhìn anh. Nhìn sắc mặt nhợt nhạt của anh mà cậu xót không thôi, cậu chẳng ngờ là Beomgyu lại đưa ra quyết định dại dột mà bỏ anh một mình như vậy.

- Anh đã từng nói, đã có lúc anh muốn đi theo bố mẹ nhưng sự xuất hiện của Beomgyu đã khiến anh lạc quan hơn rất nhiều. Bây giờ thằng nhóc không còn, anh chẳng còn một ai ở cạnh nữa. Bây giờ...anh đã có thể đến với em rồi.

The Spectre [SooJun]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ